Tiểu hổ kín miệng như bưng không hé cho Lý Thiên chút gì hữu ích, Lý Thiên đành hậm hực nói:
"Mau chỉ ta lối ra đi, ta phải tranh thủ thời gian mau chóng tăng cường thực lực"
Lý Thiên nhìn đại môn phía xa tỏa ra khí thế cường đại, hắn từng thử lại gần nhưng khi cách xa gần trăm mét lại không cách nào tiến tới nữa, cảm giác như ngọn núi lớn đè nặng trên vai, cảnh giới luyện thể tầng sáu của hắn không giúp bản thân chống cự bao nhiêu, rất nhanh đã bị cỗ khí thế vô hình kia đè ép có chút không thở nổi, hắn đành bất lực quay về, liếc mắt nhìn thấy tiểu hổ cười chế nhạo bản thân, Lý Thiên đành cười khổ bất lực thử hỏi:
"Ngươi xem ta đạt tới cảnh giới nào mới không bị luồng khí thế vô hình kia chèn ép"
Tiểu hổ như cười như không:
"He he chỉ cần ngươi đạt đến lập tinh cảnh đệ nhất tầng là đủ, kẻ không đạt đến đẳng cấp đó không xứng bước vào cửa tông môn ta. Ngươi nói xem ba năm vượt qua ba đại cảnh giới, từ cổ chí kim, mới chỉ một người làm được."
"Ta thấy ta có thể làm người thứ hai được đấy"
Lý Thiên cười cười nói. Ánh mắt tiểu hổ trắng dã nhìn Lý Thiên:
"Lần đầu tiên ta gặp một tên, năng lực thì có hạn mà tự tin thì vô biên nha"
Hai người cười giỡn một phen, tiểu hổ đã lâu không gặp người lạ, mà ai gặp nó từ trước tới giờ mà không cung cung kính kính, cho dù thực lực cao cường hơn cũng phải nể tông môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-chuyen-ma-kinh/3833304/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.