Lệnh Hồ Xungôm trong lồng ngực hơn mười cái bình nhỏ, sau đó đặt ở phía trên thạch bàn, cuối cùng có chút lưu luyến không nỡ, lấy ra sáu cái bình nhỏ, để trước mặt Túy Tửu:“ Đậy mấy cái này là của ngươi.”
Cười cười tiếp nhận bình ngọc, Túy Tửu liếc qua một cái, sau đó thu vào trong Nạp giới. Dù sao ThọLinh Diễm Thảo đã có trong tay, một ít dược thảo này mặc dù khá trân quý nhưng với hắn bây giờ thì không đáng vào đâu, với cậu trả ơn mới là thứ đáng quý nhất.
Hướng Lệnh Hồ Xung giơ giơ ba cái chuôi chìa khoá màu đen trong tay lên, Túy Tửu cười cười:“ Ta mở nhé?”
“ Mở đi.” Liếc nhìn Túy Tửu một cái, Lệnh Hồ Xung nhanh chóng thu mấy chiếc bình ngọc vào trong lồng ngực.
Nhìn hộp đá, Túy Tửu liếm liếm môi, tuỳ ý từ trong nămcái chìa khoá lấy ra một cái chìa bất kì cho vào thử, dò xét cho vào một cách cẩn thận chầm chậm.
“ Không phải cái này...” Chiếc chìa khoá mới dò vào được một nửa, liền bị ngăn trở lại. Tiêu Viêm nhún vai, liền rút ra và thay vào đó bằng một cái chìa khoá khác.
“ Lại sai nữa....”
Bất đắc dĩ lắc đầu, Túy Tửu nắm chặt lấy cái chìa khoá tiếp theo, rồi lại hướng cắm vào bên trong ổ khoá, sau đó chậm rãi di động vào bên trong.
Nhìn cái chìa khoá càng lúc càng vào sâu, Túy Tửu và Lệnh Hồ Xung không nhịn được tự nhiên ngưng thở, không gian bên trong thạch thất, chỉ có tiếng vang rất nhỏ khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-chau-dai-luc/1927380/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.