Chương trước
Chương sau
Cái Hộp thứ ba mở ra bên trong là một bùa chú siêu phẩm tấn công hệ hỏa. Túy Tửu cùng Lệnh Hồ Xung lóa mắt. quả thật độ quý hiếm của nó đến mấy lão quái kết đan còn thèm nhỏ dãi huống chi là hai người. Lệnh Hồ Xung nói:“ Cái này của ta, cái sau dù trân quý ta cũng sẽ không giành”

Tửu gật gật đầu đồng ý, dù sao nếu không có Hồ Xung thì cậu làm sao vào được đây, chỉ có hộ pháp chút xíu mà xem ra phần thưởng thì quá nhiều rồi. chưa kể đến hộp tiếp theo dù chưa mở ra nhưng cậu tự tin nó không phải hạng xoàng gì.

Túy Tửu đưa lá bùa cho Hồ Xung rồi nhanh chóng mở cái hộp tiếp theo ra..

“Cạch”

Tửu mở ra thì thấy bên trong là một túi trữ vật, Tửu tò mò lấy cái túi mở ra và lấy hết vật dụng bên trong ra. Ánh sáng lóe lên chỉ có duy nhất một pháp bảo to như một cái hộp, ngoài cái hộp có những bảo thạch tinh khiết và bằng phẳng có thể nhìn xuyên vào bên trong. Trong cái hộp có hình thù rất kỳ quái. Túy Tửu hỏi Lệnh Hồ Xung:

“ Bên trong này chỉ có một cái này, nhưng ta không biết pháp bảo này dùng làm gì?”

Lệnh Hồ Xung cũng cười khổ nói:

“ Ta cũng lần đầu tiên nhìn thấy, đáng tiếc bên trong túi không có gì nữa.”

Túy Tửu gật đầu thu hồi cái vật quái lạ ấy vào túi trữ vật. Túy Tửu tự an ủi mình là cũng may cái túi này bên trong không gian rộng rãi rất nhiều tương đương gấp hai mươi lần túi bình thường. Cậu không biết rằng vì nó sau này cậu gặp những tình huốn dở khóc dở cười và làm cho cuộc phiêu lưu của cậu thú vị hơn rất nhiều, cũng nhờ nó cậu thoát chết một mạng.

Cậu cười khổ nghĩ sau này thoát ra sẽ hỏi Tịnh Lâm thử, ông ấy hiểu biết sâu rộng có lẽ sẽ biết chăng. Cậu mở cái hộp cuối cùng thì bên trong chứa ba linh thạch tuyệt phẩm. Túy Tửu cùng Lệnh Hồ Xung trố mắt.

Linh thạch là một khoán thạch trong đó chứa đựng tiên khí, khi tiên khí ở một nơi nào đó dày đặt, các tiên khí này sẽ thấm xuống đất nhiều năm. Qua hàng triệu năm tích lũy đất, đá tích tụ dần dần hình thành linh thạch. Linh thạch có rất nhiều công dụng như có thể gắn lên pháp bảo làm năng lượng cho nó hoạt động. Người tu sĩ có thể hấp thu linh thạch để tu luyện sẽ nhanh hơn gấp nhiều lần minh tưởng hấp thu tiên khí bên ngoài.

Bởi vì tiên khí chứa trong không khí rất hỗn tạp, ngoài ngũ hành còn nhiều hệ khác nữa. Khi một tu sĩ hấp thu sẽ phải sàn lọc tiên khí không hấp thu được ra ngoài cơ thể nếu không vì tham lam hấp thu tiên khí mà hấp thu nhiều hệ không phải của mình lâu ngày tu sĩ đó sẽ bị tẩu hỏa nhập ma, kinh mạch không chứa đựng nổi tiên khí sẽ tự nổ tung, tu sĩ sẽ bị phế bỏ một thân tu vi.

Tuy nhiên nếu có linh thạch thì khác, linh thạch chỉ chứa một hệ duy nhất nào đó chứ kjhoong hỗn tạp khiến tu sĩ cùng hệ hấp thu cực nhanh lại không sợ bị phản phệ. Linh thạch chia làm bốn loại là sơ cấp, trung cấp, cao cấp và tuyệt phẩm.

Linh thạch sơ cấp chứa tiên khí đa phần không nhiều lắm, lại khô ráp nhiều đất cát lẫn lộn, sử dụng hiệu quả kém chỉ hơn minh tưởng gấp ba lần. Đa số nó dành cho những luyện khí và trúc cơ sơ kỳ sử dụng.

Linh thạch trung cấp cứng rắn và nhẵn nhụi hơn, bên trong tiên khí chứa gấp mười thậm chí hai mươi lần linh thạch sơ cấp, là vật khiến nhiều tu sĩ trúc cơ yêu thích. Tuy thế nhưng giá trị của nó hơn gấp cả trăm lần linh thạch sơ cấp.

Linh thạch cao cấp thì đây là vật quý không phải ai cũng có được, đa số những lão quái kết đan mới có và sử dụng. Tương tự Tuyệt phẩm thì phải khiến đến cả mấy lão quái còn thèm thuồn huốn chi cả hai người chỉ mới là luyện khí a.

Tửu nói:“ Dù sao mở được động phủ này cũng là do công của huynh nên huynh lấy hai viên ta sẽ lấy một viên.”

Lệnh Hồ Xung gật đầu, lấy đi hai viên linh thạch hệ hỏa và thủy. Túy Tửu lấy một viên hệ ánh sáng ( tiếng hán việt còn gọi là quang minh).

Dạo một vòng thấy không còn gì để lấy nữa cả hai cùng đi ra ngoài, lúc này Hắc chuột tinh canh bên ngoài phóng đến, được Túy Tửu thu vào túi linh thú.

Lệnh Hồ Xung nói:“ Dựa trên bản đồ sư phụ của ta đưa thì khu vực ngoài rìa không còn một huyệt cấm chế nào, đa số các tu sĩ thời xưa chon mộ huyệt nơi trung tâm. Lúc này chúng ta tiến vào trong thôi! hi vọng sẽ không gặp gì bất trắc”

TÚy Tửu gật đầu nói:“ Đi thôi, tuy nhien chúng ta nên cẩn thận nhiều hơn!”

Cả hai như bóng đen lước đi hướng về phía trung tâm. Dọc đường đi vài xác yêu thú chỉ còn vài chi và máu huyết còn sót lại chết dọc đường. Lâu lâu họ thấy vài xác của vài tu sĩ. tuy thấy nhiều nhưng cả hai không nhiều chuyện mà né ra đi vòng qa để tránh phiền phức.

Lúc này phóng đi cả hai thấy phía trước có bốn cái xác chết, dấu vết còn mới, xem ra người chết cách đây vài tiếng.

“Ý”

Túy Tửu bỗng khựng lại nhìn hai xác áo trắng, tóc trắng một nam một nữ nói với Lệnh Hồ Xung đang ẩn ở bụi cây bên cạnh:

“ Kia không phải là Sư huynh, sư tỷ Diệp Vô Ưu và Hàn Di sao? không ngờ mạnh như họ cũng bỏ xác lại nơi đây”

Lệnh Hồ Xung gật đầu nói:“ xem hai người khác mặt đồng phục của Điểu Nguyệt Tông xem xa hai bên đã xảy ra kịch chiến, ta nghĩ có lẽ phía bên Điểu Nguyệt tông có đến sáu người, dựa trên các dấu vết để lại thì là như vậy! Đi thôi nơi này không nên ở lâu, các yêu thú rất thích ăn thịt nhân loại, nếu gặp phải yêu thú cấp hai thì sẽ rắc rối to.”

Bỗng trên trời một luồn ánh sáng cực mạnh dưới đất phóng lên ngay nơi trung tâm. Ánh sáng phóng lên cao khiến tất cả những người ở xa cũng nhìn thấy. Lệnh Hồ Xung nói:“ Chắc chắn có pháp bảo xuất thế, đi thôi”

Tửu gật đầu, nhấn nút ở dưới chân của cái áo giáp khiến nó tỏa ra một luồn khí mạnh, cậu ôm lấy Lệnh Hồ Xung dùng Trọ Bảy phóng cực nhanh đến khu trung tâm.

( ây da nam ôm nam ta nhớ ta không có viết truyện thể loại đam mĩ a).
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.