Cam Châu là châu phủ có diện tích lớn thứ tám trong số mười ba châu của vùng đất bị bỏ rơi (Vùng đất dành cho người không có tiên khí sinh sống ở vùng đất tu tiên),nhưng nói về sự sung túc thì đứng hàng thứ hai chỉ sau Tim Châu. Nó nằm ở phía nam của vùng đất bị bỏ rơi, đất đai phì nhiêu, bên trong phạm vi cai quản có rất nhiều thuỷ đạo, bến thuyền và các tuyến vận chuyển đường sông, lại thêm mưa thuận gió hoà, cho nên cực kỳ thích hợp với các loại thực vật, là khu vực sản xuất ra lương thực đứng đầu toàn vùng đất.
Còn về Thăng Long Thành ở trung bộ của Cam Châu, tuy không phải là phủ thành của Cam Châu, nhưng đúng là đệ nhất đại thành của Cam Châu. Con đường buôn bán thông từ Nam tới Bắc của vùng đất chính là đi qua trung tâm của thành này, lại thêm một vài con đường thuỷ và bộ khác cũng đi ngang qua đây, cho nên giao thông cực kỳ phát đạt, có thể xưng là nút giao thông vận chuyển đường thuỷ, nơi quan trọng cho việc buôn bán. Hàng năm số thương hộ, lữ khách qua đây tính không nổi, kéo theo sự phát triển của các hoạt động buôn bán làm ăn ở đây, cho nên Thăng Long thành trở thành toàn châu đệ nhất đại thành cũng không phải là sự kiện ngạc nhiên.
Tại Thăng Long thành, các loại xe, bến đò, thuyền cực kỳ nhiều, trải khắp toàn thành. Từ đó dạng như xa phu, cửu vạn, thuyền công lại càng nhiều như trâu ngựa, có hơn vài vạn người, Lú Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-chau-dai-luc/1927298/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.