Trên đường đi, có lúc hắn cùng chấp sự khác kết thành bạn đường cùng vượt qua các thành thị đông đúc, cũng có khi vì muốn rút ngắn quãng đường, một mình đi qua nơi hoang sơn dã địa. Nửa đường, cũng chưa có việc nguy hiểm gì phát sinh, chỉ duy nhất một lần ngoài ý muốn, khi trú đêm ở một nơi hoang dã, gặp phải mấy con sư tử hoang đói đến đỏ mắt, kết quả chúng biến thành bữa cơm tối trong bụng Túy Tửu.
Lần đi đường này, hắn ngàn dặm phong trần, liên tiếp đi qua hai châu khác du ngoạn mới tới được Cam Châu.
Vừa vào tới địa giới của Cam Châu, Túy Tửu rất kinh ngạc với sự phát đạt của giao thông đường thuỷ ở đây. Nên biết rằng, gã vốn ở Yêu Thú Sơn, nơi mà hơn phân nửa đều là hoang sơn dã lĩnh, đa phần sống trên sơn môn tu luyện, chưa cần nói đến kênh đào lớn, ngay cả những con sông nhỏ cũng chẳng có bao nhiêu, nước ăn đa phần là nước giếng và nước suối là chính.
Cho nên, Túy Tửu rất hứng thú với việc nhiều loại thuyền đi lại như con thoi trên mặt nước, cuối cùng không nhịn được hiếu kỳ, gã đã bao luôn con thuyền nhỏ này, lần đầu tiên thưởng thức hương vị của việc đi thuyền.
Kết quả sau mười mấy ngày, Túy Tửu thuận buồm xuôi gió đến được thành Thăng Long, Nơi vừa giáp vùng đất yêu thú vừa là hang ổ của tổ chức Ma Sát.
Ấn tượng đầu tiên của Túy Tửu đối với bến đò này là nó quá cũ nát.
Toàn bộ bến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-chau-dai-luc/1927296/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.