Trên tầng hai, Tống Vân Nhĩ đứng sau rèm cửa, thấy rõ Quý Chỉ Nghiên nằm trong vòng tay Lệ Đình Xuyên, Lệ Đình Xuyên vòng tay ôm eo đỡ lấy cô ấy.
Quý Chỉ Nghiên thoạt nhìn trông rất yếu ớt, hai mắt đẫm lệ, vẻ mặt càng thêm đáng thương lại tràn đầy ủy khuất.
"Làm sao vậy? Có chuyện gì sao?" Lệ Đình Xuyên đỡ Quý Chỉ Nghiên vào nhà, để cô ngồi trên ghế sofa, còn anh thì yên lặng ngồi trên một chiếc ghế sofa khác, kéo dài khoảng cách nhất định với cô.
Rót một ly nước, đưa cho Quý Chỉ Nghiên, "Uống nước trước, từ từ nói."
Quý Chỉ Nghiên cầm lấy ly nước, giữ chặt.
Bàn tay cầm ly của cô không ngừng run rẩy, cả người cũng khẽ run, như thể cô đang rất sợ hãi.
"Xảy ra chuyện gì?" Lệ Đình Xuyên lần nữa hỏi.
Quý Chỉ Nghiên run rẩy đưa ly nước lên miệng, răng trên răng dưới khế chạm, phát ra âm thanh chói tai.
Nhấp một ngụm nước, Quý Chỉ Nghiên lúc này mới dùng giọng vừa sợ hãi, vừa hoảng loạn: "Em ... em mơ thấy chuyện 5 năm trước, em ... mơ thấy bọn họ, bọn họ đè ép em, làm cho em ....."
Cô đau đớn nói không được, cả người cô run rẩy dữ dội, đặc biệt là hai chân.
Ánh mắt của Lệ Đình Xuyên trầm xuống, một tia hung ác lóe lên, "Không sao, chỉ là một giấc mộng. Chuyện đã
qua roi. Ding nghi nhieu nนัล!"
"Nhưng em không biết có chuyện gì. Trong khoảng thời gian này, em thường xuyên nằm mơ thấy nó." Quý Chỉ Nghiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-biet-trung-phung/3619323/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.