Tống Vân Nhĩ nằm trên chiếc giường nhỏ, trên tay cầm chiếc điện thoại di động 5 năm trước.
Điện thoại di động vẫn còn rất mới.
Dù sao 5 năm qua, nó cũng chưa từng được sử dụng, vẫn luôn bị cất giữ.
Điện thoại di động là do Lệ Đình Xuyên mua cho cô.
Lúc đó, điện thoại thông minh vừa ra mắt, Lệ Đình Xuyên đã mua cho cô mẫu mới nhất.
"Lệ Đình Xuyên, 'Ăn cơm chúa, múa tối ngày." Tống Vân Nhĩ ngồi trên đùi anh, cười tà mị đầy ý xấu, sau đó hai tay ôm lấy cổ anh, "Nói đi, anh có phải có ý đồ gì với em đúng không?"
Lệ Đình Xuyên một mặt cưng chiều nhìn cô, sau đó nhìn cô dò xét một lượt từ đầu đến chân, dùng giọng điệu ghét bỏ nói: "Em có chỗ nào đáng giá để anh có ý đồ? Hả?"
Tống Vân Nhĩ giận dữ hai tay chống tay lên hông, "Lệ Đình Xuyên, anh có ý gì? Xem thường em đúng không? Dù ở đầu em cũng có thể làm cho anh không có ý tốt với em!"
"Không nhìn ra!" Người đàn ông vẫn vẻ mặt chán ghét, còn "chậc chậc" than nhẹ vài tiếng.
Tống Vân Nhĩ một tay kéo anh, ngạo nghễ, "Cái này, có hay không?"
Lệ Đình Xuyên nắm lấy hai người bọn họ rất hợp tác, tỏ vẻ chán ghét, "Hơi nhỏ một chút, nếu có thể lớn hơn một chút thì tốt!"
Khóe môi Tổng Vân Nhĩ nhếch lên một nụ cười âm hiểm xảo quyệt.
"Hừ!" Người đàn ông khẽ hô một tiếng, hung hăng trừng mắt nhìn cô một cái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-biet-trung-phung/3619305/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.