Tống Vân Nhĩ ngạc nhiên nhìn cô.
Quý Chỉ Nghiên bất đắc dĩ cười một tiếng, trong nụ cười lộ ra một chút thê lương, "Lệ Trình Trí cũng tưởng rằng người trong lòng mà Đình Xuyên luôn cưng chiều 5 năm trước là tôi, nhưng là chuyện của tôi......".
Lại có một nụ cười chua chát và tự ti, "Chuyện tôi bị người ta cường bạo, thời gian đó hầu như mọi người đều biết về điều đó. Tôi không biết làm thế nào mà nó bị lộ ra ngoài. Mặc dù khi đó, ba tôi và Đình Xuyên dùng mọi quan hệ để phong tỏa tin tức, nhưng vẫn bị người ta biết được."
Ngẩng đầu, làm bộ đem những giọt nước mắt từ hốc mắt bức trở về.
Tống Vân Nhĩ nhìn cô, trong lòng có một loại cảm giác không nói nên lời.
Thông cảm, thương hại, hoặc là bất lực.
Quả thật, Quý Chỉ Nghiên đã trả giá rất đắt cho Lệ Đình Xuyên.
"Có lẽ, là Lệ Trình Trí làm." Quý Chỉ Nghiên nói không chắc chắn. "Dù sao hắn cũng là người vô nhân tính, chuyện gì cũng làm được. Hắn chính là không thể nhìn Đình Xuyên tốt, chỉ cần là thứ Đình Xuyên để ý, hoặc người quan tầm đến Đình Xuyên, Lệ Trình Trí sẽ tìm mọi cách đề hủy hoại."
"Lúc đó, khi cậu rời khỏi Đình Xuyên, tôi rất muốn giúp cậu làm vài việc gì đó cho anh ấy. Có lẽ, chính vì vậy mà đã đắc tội với người Lệ Trình Trí kia. Dù sao chính là mặc kệ ba tôi và Đình Xuyên có nghĩ ra biện pháp nào để dập tắt chuyện tôi bị người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-biet-trung-phung/3619304/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.