Trong đôi mắt của Lệ Đình Xuyên tràn đầy dục vọng, bất mãn bị cô cắt ngang nhưng đành phải im lặng chấp nhận.
Tổng Vân Nhĩ nhìn đôi mắt đỏ rực của anh, có chút đau lòng.
Người đàn ông mạnh mẽ xoay người bước xuống giường, tức giận chửi rủa một tiếng, lại hướng về phía cuối giường trút giận đá một cước.
Tống Vân Nhĩ nằm trên giường, hai tròng mắt vô thần mờ mịt nhìn trần nhà, tựa hồ trong tức khắc còn có chút chưa thích ứng kịp.
Trên người cô vẫn còn tràn ngập mùi hương thuộc về anh, cùng với trên giường khắp nơi đều là mùi vị của anh.
Cô đột nhiên trở mình, lăn tròn cuộn mình bên trong chiếc chăn bông, có chút tham luyến hấp thụ hương vị thuộc về anh.
Lệ Đình Xuyên đứng trong phòng tắm, xả nước lạnh xối xuống người mình, đôi mắt lạnh lẽo.
Đúng, hai ngày nay cô ấy quả thực không tiện.
Anh ấy biết rất rõ về tình trạng sinh lý của Tống Vân Nhĩ.
Hai ngày nay chính là đến kỳ kinh nguyệt của cô ấy.
Kỳ kinh nguyệt của Tống Vân Nhĩ rất chính xác, mỗi tháng giống như đồng hồ báo thức, chuẩn giờ từng chút đến báo danh.
"Lệ Đình Xuyên, em lạnh quá!" Tống Vân Nhĩ vẻ mặt nũng nịu nói, sau đó nép vào ngực anh, trực tiếp đem hai bàn tay lạnh buốt đưa tới cổ anh, lại đem đôi chân lạnh giá vào giữa hai chân anh, nhìn anh với vẻ mặt đáng thương, "Kinh nguyệt của em đến rồi, em đau bụng quá."
Anh một tay nắm lấy đôi bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-biet-trung-phung/3619301/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.