"Tống Tiểu thư! Cô không thể đi!" Lão lục một bước tiến lại ngăn ở trước mặt cô, vẻ mặt lạnh lùng.
Tống Vân Nhĩ mím môi cười: "Tôi không có ý định rời đi, chỉ muốn vào xe lấy quần áo của mình. Anh có thể đi theo. Hơn nữa, tôi ăn mặc như thế này, sao có thể rời đi?"
Lão lục vội vàng đem tầm mắt của mình rời khỏi người cô.
Tổng Vân Nhĩ đi về phía Maybach đang đậu trong sân.
Lệ Đình Xuyên không khóa xe, cô có thể mở cửa dễ dàng.
Cái túi đựng áo vest cùng với điện thoại di động và chứng minh thư của cô vẫn nằm yên ở ghế sau.
Tống Vân Nhĩ cười thoải mái, cầm lấy túi xách.
Sau đó đưa tới trước mặt lão lục, "Kiềm tra đi, để không phải giải thích với Lệ tiên sinh."
"Xin lỗi Tống tiểu thư, nhiệm vụ của tôi." Lão lục có chút áy náy cầm lấy túi.
Tống Vân Nhĩ không nói, chỉ cười nhạt.
Lão lục kiểm tra túi xách, một chiếc áo vest nam, một chiếc quần jean nữ, điện thoại di động, và một ví tiền có một
it tien mat.
Khi Tống Vân Nhĩ vào lại nhà, dì Triệu đã chuẩn bị xong đồ ăn.
"Tống tiều thư, có thể ăn được rồi."
"Tôi mang đồ lên tầng trước rồi xuống ngay." Tống Vân Nhĩ nói, đi về phía cầu thang.
Lệ Đình Xuyên đang ăn sáng với Quý Chỉ Nghiên và Tiều Thạch Đậu thì điện thoại của anh reo.
Nhìn điện thoại của lão lục, Lệ Đình Xuyên cầm điện thoại và nói với Quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-biet-trung-phung/3619246/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.