Trưởng lão Mễ thấy anh ta quỳ xuống cũng ngẩn người.
“Đệ tử bái kiến sư công*.” Thẩm Thiên Huy dập đầu nói, nghe cứ như lời thoại trong phim võ hiệp.
(*sư công: Cha của sư phụ.)
Trưởng lão Mễ nghe thấy thế liền cười ha ha:”Ồ, hóa ra con chính là tên nhóc được Hoành nhi thu nhận à, đứng lên đi.”
Sau đó, ông lại chuyển sang nói với Vu Dương: “Còn cậu là tên yêu quái đó sao?”
Rồi lại quay sang nói với chúng tôi: “Thanh Loan và Huyền Kỳ đúng không? Ái chà, để ta xem, đều lớn đến vậy rồi.”
Ông ấy là ai? Hoành nhi là ai? Tôi và Huyền Kỳ nhìn nhau, không biết là chuyện gì xảy ra.
“Đây là cha của ông nội hai người.” Thẩm Thiên Huy khẽ nói với chúng tôi “Ông cố.”
Chúng tôi hết hồn, ông cố?!
Trưởng lão Mễ cười ha ha một tiếng: “Aizzz, không ngờ lão già như tađây còn chưa chết, sống tạm bợ trên đời, Hoành nhi đã đi trước ta mộtbước rồi.”
“Sư công, trên núi có chuyện gì vậy, sao nghe qua hình như không bình thường lắm?” Thẩm Thiên Huy cung kính hỏi.
Trưởng lão Mễ thở dài: “Đây là chính là chuyện mấy năm gần đây mớicó. Mấy đứa đừng vội, đến nhà của ta đi, từ từ ta nói cho mà nghe, đượckhông?”
Nói rồi cũng không đợi chúng tôi trả lời, xoay người đi vào trongthôn: “Thuận tiện cũng nói cho ta biết, con mèo yêu này là chuyện gì.”
Đi được mấy bước, tôi liền kéo Thẩm Thiên Huy ra sau, bắt anh ta giải thích một chút tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-bien-lien/2023441/quyen-3-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.