“Vá trời dời đá, tất nhiên là có liên quan đến đại thần Nữ Oa. Năng lực đều thiên về ôn hòa mượt mà, cũng rất thân thiện với con người.” Người đàn ông bình tĩnh nói, nhưng vẫn không vào chuyện chính. “Nhưng mà cõi đời này ấy mà, tiền bạc, danh lợi, sắc đẹp, quá nhiều cám dỗ, tính mạng loài người ngắn ngủi, ham muốn lại quá nhiều, sức mạnh ôn hòa của Di Thiên châu, không thể đè nén dã tâm của họ, hơn nữa, còn lan rộng ra đến yêu ma quỷ quái, thậm chí, ngay cả tán tiên cũng không thể tránh khỏi.”
“Anh không phải người à?” Nghe giọng điệu của anh ta, hẳn là một yêu quái.
Người đàn ông không đáp, lẩm bẩm: “Phệ Hồn trận và Cổ Thú, cô đều đã nhìn thấy, người kia chế ra những thứ ấy, đơn giản là để thỏa mãn ham muốn của chính mình. Tổ tiên của Ngôn Linh sư, cô cũng đã gặp, cô ta đã bị vứt bỏ từ nhỏ, thật ra thì cũng không biết bản thân mình có Thiên Đồng, cũng không làm chuyện gì đại gian đại ác, nhưng cuối cùng, lại bị phơi nắng mười ngày mà chết. Tôi cũng không nhận ra, cô ta quả thật là vì khinh thường những kẻ kề cận bên cạnh thần, hay chỉ là viện cớ.”
“Thất phu vô tội, hoài bích kì tội*.” Tôi nhớ ông nội đã từng nói.
(*Thất phu vô tội, hoài bích kì tội: Kẻ vô tri không có tội, chỉ vì có bảo ngọc mà mang tội. Ý nói người bình thường vốn không có tội, nhưng chỉ vì mang vật quý bên người mà có thể chuốc họa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-bien-lien/2023081/quyen-15-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.