🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Buổi trưa hôm sau, Hắc Ảnh quả nhiên xuất hiện trước mặt hắn, thế là Liễu Ức Vân đi theo Hắc Ảnh tới đình viện hoang vắng yên tĩnh ở thành tây. Tuy đường không xa, nhưng xe ngựa xóc nảy đối với phía sau bị thương của Liễu Ức Vân mà nói chính là tra tấn, hắn chỉ có thể cứng rắn không phát ra thanh âm. Nhưng lúc bước ra khỏi xe ngựa, bởi vì đụng đến miệng vết thương, đau đớn xuyên thấu nhất thời làm hắn hai chân mềm nhũn, mắt thấy sẽ ngã sấp xuống. Lúc này may mắn Hắc Ảnh kịp thời ôm lấy thắt lưng hắn mới làm hắn không bị té ngã. “Ngươi không sao chứ?” Nhìn hắn đầu đầy mồ hôi sắc mặt tái nhợt, Hắc Ảnh ngày thường ít nói khó có được lên tiếng hỏi. “Ta không việc gì, đa tạ!” Liễu Ức Vân cảm tạ đối với hắn cười cười, sau đó liền vịn xe ngựa đi xuống. Đến cửa sân Liễu Ức Vân kỹ lưỡng đánh giá, sân không lớn chỉ có hai gian phòng ở, nhưng không được sạch sẽ. Ở giữa có một đình viện không lớn, một gốc cây dương thụ rất lớn, tán lá rậm rạp tạo thành một vùng trời râm mát. Một nữ nhân trung niên an vị trên ghế nằm ở bóng cây, cái miệng nhỏ nhắn ăn cơm do thị nữ ngồi một bên nàng uy, vừa nhấm nuốt vừa than thở cái gì đó. Liễu Ức Vân ngơ ngác nhìn nữ nhân si ngốc trước mắt, mặc dù năm tháng qua đi đã làm nàng mất đi sự rực rỡ, nhưng hắn biết đó chính là nương hắn. Mặc dù đã mười lăm năm không thấy mặt, nhưng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-ai-phong-van/2380241/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cửu Ái Phong Vân
Chương 14
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.