Khí tức *** mĩ tràn đầy trong căn phòng, Liễu Ức Vân toàn thân trần trụi, thân trên ghé vào trên bàn trong gian phòng, hai đùi mở đến lớn nhất tiếp nhận phía sau Trầm Lạc Phong mãnh liệt va chạm. “Ngô......” Trầm Lạc Phong mỗi lần mãnh lực va chạm đều phảng phất là muốn đem hắn chọc thủng, hắn dùng tay bắt lấy mép bàn, dùng sức cắn môi, chính là không để mình phát ra rên rỉ thống khổ. Cảm nhận được hắn kiềm chế, Trầm Lạc Phong càng thêm dùng sức va chạm hậu huyệt đã nứt ra. Máu tươi cùng dịch thể theo Trầm Lạc Phong trừu sáp từ nơi mập hợp chảy ra thành dòng. “A......” Thống khổ bị xé rách làm Liễu Ức Vân rên rỉ ra tiếng, nhưng hắn lại lập tức cắn chặt môi không phát ra âm thanh. Phía sau trừng phạt không ngừng kéo dài, không có một chút vui sướng, chỉ có vô tận thống khổ. Tiểu huyệt sớm chết lặng, cả người đau đớn như bị nghiền nát, liều mạng áp chế đau đớn làm hắn mất đi gần như toàn bộ sức lực, Liễu Ức Vân cảm thấy hai đùi không cách nào chống đỡ sức nặng trên thể, nếu không phải hai bàn tay Trầm Lạc Phong giữ chặt thắt lưng hắn chỉ sợ hắn đã té xuống đất. Không biết đã qua bao lâu, Trầm Lạc Phong cuối cùng trong cơ thể hắn phun ra dục vọng, mà đồng thời ngay khi y phóng ra, Liễu Ức Vân cũng vô lực té trên mặt đất hôn mê.
Nhìn Liễu Ức Vân té xỉu trên mặt đất, Trầm Lạc Phong nhăn lại lông mày, khuôn mặt anh tuấn thần sắc phức tạp. Cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-ai-phong-van/2380240/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.