Sau khi xảy ra vụ trộm, Đường Tâm Nhu lập tức báocảnh sát, ngoại trừ đồ đạc bị đổ vỡ thì tiền của không mất mát gì, có thể têntrộm chưa kịp ra tay đã bị chủ nhà phát hiện nên vội vàng chạy trốn. Bởi vậycảnh sát chỉ lập hồ sơ rồi bỏ đi.
Giữa trưa, anh ba Đường Thu Sinh và bạn tốt Kỷ TrìnhTrình nghe tin liền đến thăm, mà không ngờ ngay cả Thi Dịch Phàm cũng đến.
“Trời ơi! Sao lại xảy ra chuyện này chứ, Tâm Nhu emcó bị thương không?” Anh ba Đường Thu Sinh khẩn trương cầm lấy tay em gái, quansát từ đầu tới chân, sợ cô bị sứt mẻ gì.
“Sao em có thể bị thương chứ, đáng lẽ anh phải hỏiđối phương có bị thương không mới đúng.” Tâm Nhu đính chính lại lời anh ba.Đường Tâm Nhu cô một chút cũng không yếu đuối, từ nhỏ đến lớn thử hỏi có ngườiđàn ông nào đánh thắng được cô? Tuy rằng cô là em út nhưng so về nhu đạo thìthất bại thường được “nhường” cho các anh cô.
“Nói vậy cũng không đúng, không phải em bảo đốiphương có ba người ư? Nhỡ chúng hợp lại tấn công em thì phải làm sao? Hơn nữadao kéo không có mắt, nếu như bị trúng một dao, để lại sẹo thì em bảo anh biếtăn nói với cha mẹ thế nào?
Nghĩ đến tình huống lúc đó của em gái, Đường ThuSinh không khỏi toát mồ hôi, may mà cha mẹ đã tính toán trước, từ nhỏ dạy dỗTâm Nhu học võ công mới có thể hóa nguy thành an. A di đà phật, thiện tai,thiện tai!
Thi Dịch Phàm đứng bên cạnh cũng lên tiếng quan tâm:“Em bình an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cut-ngay-dai-sac-lang/3670/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.