Tiêu Dật đau khổ nhìn Tiêu Sở, nắm lấy cánh tay hắn đáng thương nói: "Chị dâu thật bất công mà, y dám uy hϊếp em rằng sẽ nói với anh là em cưỡng hôn y."
Tiêu Dật suy đi suy nghĩ, vẫn cảm thấy Lạc Hoài An này thật nham hiểm, nên đành phải xuống tay trước thôi, nếu gã còn chờ Lạc Hoài An đi nói xấu gã với Tiêu Sở, thì chắc chắn gã sẽ bị nguy hiểm cho coi, đừng trông bề ngoài anh họ điềm tĩnh như thế mà lơ là, chứ thực ra ổng lại có tính thù rất dai đó.
Tiêu Sở sầm mặt nhìn Tiêu Dật, gương mặt điển trai mang theo thái độ thù địch.
Tiêu Dật nhìn sắc mặt hắn, trong lòng không nhịn được oán thầm, quả nhiên là tên bụng dạ hẹp hòi mà! Ở lâu ngày với loại người như Lạc Hoài An thôi mà người anh họ văn võ song toàn của mình đã biến thành một oán phụ đáng thương như vậy rồi.
Tiêu Dật cười nói: "Chắc anh họ không nghĩ như vậy đâu đúng hông? Dù em họ anh có sắc tâm lớn hơn nữa cũng không dám có ý đồ gì với chị dâu đâu, anh họ à anh đừng bị vợ mình dắt mũi như thế chứ, chẳng lẽ ngay cả đạo lý đơn giản như thế mà em còn không hiểu?"
Tiêu Sở cười lạnh: "Không dám? Cậu mà không dám à? 2 ngày trước là ai nói với tôi Nước phù sa không chảy ruộng ngoài?"
Mang thù, quả nhiên là mang thù mà! Tiêu Dật chân thành nhìn hắn:" Anh không tin em thật sao anh họ? Chúng ta làm anh em nhiều năm như vậy mà anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cut-lao-tu-khong-can-nguoi-nua/453190/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.