Trác Hạo Hi đi vào cửa chính, mới phát hiện Trác Phi Dương đang ngồi ở trong đại sảnh chờ cậu."Chị, chị trở về." Trác Hạo Hi có chút kinh ngạc nói, chị gái này của cậu nhất là không chịu ngồi yên, cho dù không ở công ty, cũng sẽ lôi kéo Hoa Hồ Điệp đi dạo phố.
Trác Phi Dương nhìn chằm chằm Trác Hạo Hi, nhìn rồi lại nhìn, Trác Hạo Hi bị Trác Phi Dương nhìn có chút không được tự nhiên, "Chị, chị đang nhìn cái gì đây?"
Trác Phi Dương nặng nề mà vỗ vỗ bả vai Trác Hạo Hi, trên mặt lộ ra một nụ cười vui mừng, "Hạo Hi, trước kia làm sao chị không biết em có lúc sẽ có tài năng làm bộ trưởng, Chị thật sự là xem thường em."
Trác Hạo Hi khóc không ra nước mắt, tài năng làm bộ trưởng, cậu là đi cửa sau đi vào, mặc dù chính cậu không nguyện ý, nhưng là có người đem cậu đẩy đi, còn không cho cậu ra.
"Chị, chị không có xem thường em, em là vì bất đắc dĩ." Trác Hạo Hi vẻ mặt đưa đám nói.
Trác Phi Dương chống nạnh, nhíu mày, có chút bất mãn mà nói: "Con vịt? Hạo Hi, em cho dù là con vịt cũng chỉ là con vịt đặc biệt, nếu không thì người ta vì cái gì chọn trúng con vịt như em, chứng minh em vẫn là có chỗ hơn người, mặc kệ là như thế nào, có thể ngồi vào vị trí này, chính là bản lĩnh, chị coi trọng em nha."
Trác đại tiểu thư cho Trác Hạo Hi một ánh mắt khích lệ, nghênh ngang rời đi.
Trác Hạo Hi nhìn bóng lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cut-lao-tu-khong-can-nguoi-nua/453106/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.