Trác Hạo Hi ngơ ngơ ngác ngác ngồi ở một bên, cho đến khi Mộc Cẩn Hiền nói: "Nếu như mọi người không có chuyện gì, vậy hội nghị đến đây kết thúc." mới dần dần phục hồi tinh thần lại.
Ánh mắt Trác Hạo Hi yên lặng nhìn Mộc Cẩn Hiền, có chút bối rối.
"Thế nào, Trác bộ trưởng có lời muốn nói?" Mộc Cẩn Hiền mười ngón tay giao nhau mà hỏi thăm.
Trác Hạo Hi vội vàng lắc đầu, "Không, tôi không có gì muốn nói." Nếu như muốn cậu phát biểu một chút về cảm nghĩ được nhận chức, cậu thật đúng là không biết phải nói gì.
"Vậy tan họp đi." Mộc Cẩn Hiền nói.
Trác Hạo Hi có chút mệt mỏi, cuối cùng cũng kết thúc, trong đầu Trác Hạo Hi là một đoàn mơ hồ, kỳ thật cũng không có gì, cậu có thể uống xì dầu, đánh chiếm hầm cầu mà không cần ị ra phân hay không a!
Cậu có thể đem mọi chuyện đều giao cho người khác làm hay không! Thói đời không phải là lớn sai khiến nhỏ, nhỏ sai khiến nhỏ hơn sao? Cậu tốt xấu cũng là bộ trưởng nha! Mặc dù bị Mộc Cẩn Hiền hỗn đản này đè đầu, dưới tay hắn hẳn là còn có phó bộ, dưới phó bộ còn có phía cán sự, cậu hẳn là có thể vụng trộm lười.
Bên trong phòng họp mọi người lục đục đi ra ngoài, Trác Hạo Hi còn đang ngẩn người, Trác Hạo Hi ngẩng đầu, mới phát hiện người cũng đã đi hết.
Mộc Cẩn Hiền đi tới cửa, giống như là nhớ tới cái gì đó, đối Trác Hạo Hi cười đến sáng sủa một tiếng, "Đúng rồi, tháng sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cut-lao-tu-khong-can-nguoi-nua/453105/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.