Mộc Cẩn Hiền mở cửa ra, Trác Hạo Hi đang bồng Trác Lỗi đứng ngay cửa, hắn cúi đầu xuống, lại phát hiện Mộc Diệp ôm một túi đồ ăn lớn phía dưới.
Hắn vội bế đứa nhỏ trong lồng ngực Trác Hạo Hi qua, rồi tránh người sang một bên: "Em mau vào đi."
Trác Hạo Hi không vui bước vào, Mộc Cẩn Hiền bế Trác Lỗi đi theo sau: "Buổi tấu nhạc thế nào rồi? Hẳn là tốt lắm ha." Bản thân mình thì không ngấm nổi thứ kia, nhưng chắc hai đứa con trai mình sẽ thấy hứng thú nhỉ?
Trác Hạo Hi đẩy đẩy khóe miệng: "Buổi tấu nhạc rất tốt." Nhưng tiếc là mình lại kéo một đám không biết thưởng thức đi theo.
"Vậy sao sắc mặt em kém quá vậy?" Mộc Cẩn Hiền cẩn thận dò hỏi.
Trác Hạo Hi trợn mắt, tức giận lườm Trác Lỗi đang ngủ ngon lành trong lòng Mộc Cẩn Hiền và Mộc Diệp ngồi ôm chặt túi đồ ăn dưới đất: "Một đứa thì ham ăn, một đứa thì chúa ngủ, ý định của chúng ta vỡ tan tành hết rồi."
Mộc Cẩn Hiền cười ngại ngùng, rồi nhìn gương mặt có nét tương tự với Trác Hạo Hi nói: "Đứa bé này còn nhỏ, cho nên ngủ cũng có sao đâu, mà không chừng nó còn đang đắm mình trong đại dương âm nhạc ấy chứ."
"Đắm mình trong đại dương âm nhạc mà còn ngáy to thế hả?" Trác Hạo Hi tức giận nói.
Miệng nhỏ của Trác Lỗi lẩm ba lẩm bẩm, cơ thể khẽ nhúc nhích, dụi dụi đầu vào lòng Mộc Cẩn Hiền, rồi lại mơ màng đi gặp Chu Công tiếp.
Mộc Cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cut-lao-tu-khong-can-nguoi-nua/3017366/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.