Hỏi xong lập tức hối hận, chủ yếu không phải cậu thẹn thùng mà là không được lễ phép. 
Lần nào Kinh Qua đi chung với cậu cũng nhớ xịt thuốc ngăn mùi cơ thể, vậy mà cậu còn hỏi tận mặt người ta. 
Phạm Tiểu Điền xấu hổ muốn chết, siết tay lái không dám ngẩng đầu. Cậu nhìn chằm chằm đoạn đường sáng lên dưới ánh đèn, nơm nớp lo sợ mà xin lỗi: "Kinh Ca, tôi không... không cố ý." 
Kinh Qua không hé răng, mải miết đạp pedan như muốn cách xa Phạm Tiểu Điền. Phạm Tiểu Điền vội vàng rượt theo, đạp xe lướt qua nửa người Alpha. Thừa dịp trước mặt không có xe chạy đến, cậu vội vã quan sát Kinh Qua. 
Đáng tiếc bóng cây che khuất mặt anh, cậu chỉ mơ hồ nhìn thấy hình dáng nửa mặt. 
Đến khi tiếng ve kêu râm ran kết thúc tự bao giờ, Phạm Tiểu Điền mới kinh hồn bạt vía đạp xe, cứ cảm thấy giờ phút này yên lặng thật đáng sợ. Thấy mình sắp phải rẽ vào khúc quanh, cậu không nhịn được mở miệng. 
"Kinh Ca." 
Bấy giờ Kinh Qua mới trả lời cậu, đồng thời dừng xe bên vệ đường. 
Phạm Tiểu Điền vội vàng xuống xe xin lỗi: "Tôi không cố ý." 
"Không sao." Alpha mỉm cười, quan sát cậu dưới ánh đèn đường: "Em sắp đến nhà à?" 
"Rẽ trái ở giao lộ trước mặt là đến." Phạm Tiểu Điền không hề giấu diếm, chỉ đường cho Kinh Qua: "Nhà anh cũng không xa, anh mua mì lạnh cho ông nội à?" 
Kinh Qua gật đầu, sau đó hỏi dồn: "Em muốn biết pheromone của tôi có mùi gì ư?" 
Phạm Tiểu Điền đỏ mặt ấp úng: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cut-di-alpha/213023/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.