A Sâm cũng nói với anh tầm quan trọng của bản kế hoạch lần này với Âu Kỳ, anh không thể ích kỷ trói buộc Phi Phi bên người, huống chi trói được nhất thời không trói được một đời.
Thẩm Lệ ngồi ở bên cạnh anh, rất đau lòng nhìn anh Luân.
Những ngày này, cô mượn cớ mình mới vừa trở về nước, thường quấn lấy anh Luân đi đây đi đó, cũng rất thông minh kêu thêm một hai người bạn tốt trước kia cùng đi ăn cơm, nói chuyện phiếm, ca hát, đến cuối cùng đều chỉ còn dư lại hai người cô và anh Luân, thật ra thì đây đều là cô tỏ ý bảo nhóm bạn bè kia cố ý làm như vậy.
Người sáng suốt đều nhìn ra tâm tư của cô đối với Chử Tuyết Luân, chỉ có Chử Tuyết Luân vẫn chỉ coi cô là bạn tốt, không có chút đề phòng nào.
Trong lòng Chử Tuyết Luân vẫn còn ghen tỵ với Thư Yến Tả, tại sao anh ta có thể ích kỷ cướp đoạt Phi Phi một năm, còn cưỡng ép Phi Phi sinh cho anh ta một đứa bé, mặc dù trong miệng anh nói mình không quan tâm, nhưng trong lòng suy cho cùng vẫn có một cây gai, khẽ nhíu đã đi ra rồi.
Bản thân Thẩm Lệ có chuẩn bị mà đến, tự nhiên hiểu rõ ràng chuyện giữa anh Luân và Hoắc Nhĩ Phi, cô đã sớm coi trọng nguy cơ tiềm tàng này, cái gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng chính là đạo lý này.
“Anh Luân, Phi Phi gọi điện thoại cho anh rồi sao? Sao cô ấy lần nào cũng vậy, một khi bận rộn lại quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-tinh-tong-giam-doc-ac-ma-rat-diu-dang/553850/chuong-117-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.