Hoắc Nhĩ Phi dẩu môi bất mãn oán trách, nhưng khi cô nhìn thấy trên kínhgọng viền vàng của Đoạn lưu manh dính đầy sữa tươi màu trắng thì tâmtình lập tức rất tốt, đỡ bụng cười “Ha ha ha”.
Vẻ mặt Đoạn TửLang lập tức tối sầm, tròng mắt híp lại, hít vào một hơi thật sâu, không thể so đo với phụ nữ có thai được, ngay sau đó, xoay người, đi vàotrong nhà.
Hoắc Nhĩ Phi vẫn cười không ngừng, “Ha ha ha...” Hôm nay quả nhiên là một ngày tốt.
Buổi tối Thư Tử Nhiễm về đến nhà, đã bị nhị ca ngăn ở sảnh chính, “Hôm nay em đi biệt thự ở nông thôn?”
Đoạn Tử Lang sao đáng ghét vậy! Nhanh thế đã tố cáo chỗ nhị ca. Thư Tử Nhiễm thầm nghĩ trong lòng. “Vâng, nơi đó có ký ức về mẹ, em muốn đi xem mộtchút không được sao?” Cô bĩu môi nói.
Nhắc tới mẹ, Thư Yến Tảnhìn cô em gái duy nhất, quả thật không có lý do gì ngăn cản con bé đi,chỉ có điều tình huống bây giờ đặc biệt, nếu không phải mèo nhỏ ở đó,anh cũng sẽ không để cho con bé đi.
“Chỉ một lần này, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa!” Hôm nay là mùng hai Tết, anh cũng không muốn truy cứu nhiều.
Thư Tử Nhiễm lại không sợ chết tiếp tục nói: “Nhị ca, bởi vì anh Lang kimốc tàng kiều ở đó nên anh mới không cho em đi đúng không?”
“Kim ốc tàng kiều?” Thư Yến Tả tạm thời không kịp tiêu hóa.
“Đúng vậy! Hôm nay em thấy có một chị ở đó, mang thai đã sáu tháng, chẳng lẽchị ấy không phải là kiều mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-tinh-tong-giam-doc-ac-ma-rat-diu-dang/553771/chuong-73-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.