Đoạn Tử Lang gần như nửa kéo Thư Tử Nhiễm đi thẳng một mạch đến dưới bóng cây cách rất xa căn phòng, rồi mới buông tay.
Thư Tử Nhiễm thấy cuối cùng anh đã dừng, lập tức hất mạnh tay nắm chặt cổtay mình, nhíu mày không vui nói: “Anh Lang, anh làm gì vậy! Đau chếtem!”
“Nhiễm Nhiễm, xin lỗi, anh không cố ý.” Đoạn Tử Lang nhìn cổ tay Nhiễm Nhiễm bị mình bóp đỏ, nói xin lỗi.
Thư Tử Nhiễm không vui nhìn anh chằm chằm, “Không phải anh kim ốc tàng kiều * chứ.”
(*) Kim ốc tàng kiều: Nhà vàng cất người đẹp.
“Khụ.” Đoạn Tử Lang bị sặc, che miệng ho khụ khụ không ngừng.
“Anh Lang, anh không cần xin lỗi, bị em phát hiện cũng không phải chuyện mất mặt gì, hơn nữa em cũng thích chị ấy, cảm thấy chị ấy đặc biệt thânthiết, sao anh phải lén lén lút lút như vậy, nếu thích người ta thì nênlấy người ta! Còn giấu đi, chị ấy cũng mang thai rồi, sao anh có thể làm như vậy!” Thư Tử Nhiễm cực kỳ khó chịu chỉ trích.
Đoạn Tử Lang than thở trong lòng: hiểu lầm kia! Cũng quá sâu! Thật sự nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch.
“Không phải như em nghĩ.” Đoạn Tử Lang chỉ có thể nói úp úp mở mở.
“Vậy là như thế nào! Em đi nói với nhị ca, để anh ấy đại diện cho anh, anhấy đã đưa căn biệt thự này cho hai người ở, nhất định đã tán thành.” Thư Tử Nhiễm nói xong lập tức chuẩn bị lái xe đi.
Đoạn Tử Lang kéo cô lại, “Nhiễm Nhiễm, em đừng nhúng tay vào chuyện này, cũng đừng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-tinh-tong-giam-doc-ac-ma-rat-diu-dang/553770/chuong-73-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.