Thư Yến Tả phiền não suốt hai ngày, cô gái kia thật sự không bớt lo, đã dáng vẻ đó rồi, còn không chịu yên tĩnh.
Ngày hôm qua, nghe nói náo loạn không chịu tiêm, thừa dịp y tá không chú ý lập tức rút kim ra, như thế, lặp đi lặp lại cả ngày, hai bên mu bàn tay cô cũng sưng thành bánh màn thầu rồi...
Hôm nay không chịu ăn cơm, bảo là muốn tuyệt thực... Ngay cả Lang khuyên cũng vô dụng, gần đây không phải cô rất nghe lời Lang nói sao?
Sau anh để cho người ta ép cô ăn chút cháo loãng, cho cô uống thuốc an thần, bằng không không biết sẽ còn náo loạn ra chuyện gì khác!
Tàn thuốc chất đống trên đất càng nhiều, người đàn ông đứng trước cửa sổ hút hết điếu này đến điếu khác, hút đến mãnh liệt, từng vòng khói mù tràn ngập trước mắt anh, làm cho người ta không rõ ánh mắt vẻ mặt anh.
Có người đẩy cửa đi vào, thấy cảnh tượng này, không khỏi cau mày, “Yến!”
“Cô ấy ngủ.” Thư Yến Tả phả ra một ngụm khói, Lang tới lúc này, nhất định bởi vì cô ấy ngủ.
“Ừ, đoán chừng cũng mệt mỏi, tính tình con mèo nhỏ này không phải kiên cường bình thường, thật sự không ép buộc cô ấy nổi.” Đoạn Tử Lang cầm bao thuốc lá trên bàn, rút ra một điếu, đốt lửa.
Thư Yến Tả không nói lời nào, chỉ nhìn ra ngoài cửa sổ ngẩn người.
“Đi ra ngoài uống một chén đi, rất lâu không cùng uống rồi.” Đoạn Tử Lang phả ra một vòng khói, cười nói.
“Được.” Thư Yến Tả dập điếu thuốc còn chưa hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-tinh-tong-giam-doc-ac-ma-rat-diu-dang/553752/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.