An Việt chạy nhanh theo hướng Cẩn đã rời đi vừa đi hắn vừa nghĩ: Tại sao bản thân lại phải lo lắng cho vị con trai Chúa đất đó như thế chứ? Người này vươn tay ra với bọn họ nào đã phải là vì lòng tốt thuần túy hoàn toàn, Cẩn chắc chắn muốn lấy lòng trung thành của bọn họ, để bọn họ có thể trở thành tay sai bảo vệ hắn cả đời!
An Việt lắc đầu, cố gắng xua đi những suy nghĩ kì lạ đó ra khỏi đầu mình, nhìn về phía trước.
Người này nhìn yếu đuối như vậy sao lại có thể đi nhanh đến vậy?
Hắn tăng tốc, đột nhiên nghe thấy tiếng đao kiếm va chạm nhau. An Việt bẻ hướng chạy vòng qua hai thân cây cổ thụ lớn.
Có hai người đang đấu qua lại với nhau, từng chiêu từng chiêu như muốn ép đối phương tới bờ vực tử thần. Một người trong đó trùm áo choàng màu đen, sau lưng được thêu một chữ P lớn màu vàng, đây là dấu hiệu của ẩn quân họ Phiêu, còn kẻ còn lại trùm áo đen, thêu chữ G có lẽ là ẩn quân của tên khách mới tới, An Việt có mơ hồ nghe được tên kẻ mới tới là Giran.
Sao hai ẩn quân này lại đánh nhau ở đây?
An Việt càng thêm bất an, có khả năng con người tóc xanh đó đã gặp nguy hiểm, không thể chờ thêm hắn nhanh chân vòng ra khỏi vị trí hai tên đang đánh nhau kịch liệt kia, chạy về phía suối.
Tiếng đao kiếm biến mất cũng là lúc An Việt nghe thấy những tiếng kêu kì lạ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-nam-chinh-trong-tieu-thuyet/2624031/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.