Cùng lúc đó, ở chung cư, Bảo Tích ném hết mấy túi đồ lên giường rồi đi tắm rửa, thoải mái đến muốn ngủ gục trong bồn tắm.
Nếu không phải tiếng chuông cửa vang lên, cô thật không muốn rời bồn tắm đứng dậy.
Đã trễ thế này không biết ai lại đến đây, Bảo Tích vội vàng mặc xong quần áo, lấy khăn quấn tóc lại, nhìn qua máy theo dõi bên ngoài.
Lại là Thạch Quân. Đã khuya rồi, anh ta lên đây làm gì chứ? Không phải cô đã từ chối cùng anh ta đi ăn rồi sao?
Cô nam quả nữ cũng có chút gượng gạo. Nhưng là người cũng có giao tình, không thể coi như không thấy. Bảo Tích vẫn mở cửa, nhưng không có ý định cho người kia vào nên đứng chặn ở cửa:
-Tổng giám đốc Quân? Anh có việc gì sao?
Thạch Quân cười tủm tỉm nhìn cô:
-Sao còn gọi tôi một cách xa lạ thế? Cô đã khỏe hơn chưa?
Bảo Tích hơi lúng túng:
-À... Cũng chỉ là hơi mệt một chút nên muốn ngủ sớm. Có chuyện gì sao?
-Không có việc gì. Mấy ngày trước đi công tác ở Ý. Có mua chút quà cho cô.
Nói xong, anh ta lấy ra túi đồ giấu ở phía sau.
Không cần mở ra, Bảo Tích chỉ nhìn mặt bên ngoài cũng biết là món quà đắt tiền. Thạch Quân là ai cơ chứ? Món quà anh ta tặng phụ nữ có thứ nào không đáng giá?
Bảo Tích thoái thác:
-Không cần đâu. Tôi với anh....
Thạch Quân như biết cô đang định nói gì, liền ngắt lời:
-Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969388/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.