Hoàng Kỳ chậm rãi chống người lên, hai mắt đục ngầu. Hơi thở của anh cũng trở nên gấp gáp nặng nề khi nhìn thấy bầu ngực to tròn căng mọng của cô:
-Anh sẽ nhẹ nhàng. Được không??
Yết hầu của anh khẽ lên xuống. Anh cúi đầu nhẹ nhàng ngậm chặt lấy một bên bầu ngực đầy đặn mút mát nhẹ nhàng. Bàn tay còn lại không an phận xoa nắn bầu ngực bên kia.
-A… a..
Móng tay Bảo Tích ghì chặt lên vai anh, không tự chủ mà rên lên một tiếng. Cảm giác quá đỗi xa lạ làm cô cực kỳ khó chịu, nhưng cũng có một chút gì đó rất kích thích.
Tiếng chóp chép liên tục vang lên, nhũ hoa hồng hào của cô bị anh cắn mút đến đáng thương. Hương vị ngọt ngào làm cho anh mê muội.
Bảo Tích căng thẳng cắn chặt răng. Cô sợ lại không kìm nén được mà phát ra những âm thanh xấu hổ như lúc nãy.
Ngực Hoàng Kỳ phập phồng, ánh mắt nặng nề, nhìn Bảo Tích, cảm giác nhiệt độ trong phòng đều tăng lên mấy lần.
Đang trong lúc hưng phấn như thế thì chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên, trong mơ hồ, BảoTích tưởng rằng chuông cửa vang lên, thần kinh đột nhiên xiết chặt, thân thể hai người cùng nhau có phản ứng.
-Anh….. có… người đến.
Hoàng Kỳ không tình nguyện nhả nhũ hoa đang căng cứng của cô, thở mạnh một tiếng.
Mi tâm anh khẽ run, đè nén cảm xúc cúi đầu hôn cô, ôn nhu mà lưu luyến.
-Là chuông điện thoại của em.
Hô hấp của hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969134/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.