Hỷ Lạc cười tươi chạy tới kéo cánh tay Hoàng Kỳ:
-Em cứ tưởng mình nhìn nhầm. Thì ra đúng là anh rồi.
Hhoàng Kỳ hơi nhíu mày nhưng cũng lịch sự đáp lại:
-Lâu lắm mới gặp lại em. Càng ngày càng xinh đẹp. Về nước khi nào?
-Vừa xuống sân bay mười phút trước. Khi ngang qua đây lại nhìn thấy dáng người giống anh nên em gọi thử. Sao anh lại đến bệnh viện?
-À. Bạn gái anh bị ốm. Anh mang cháo cho cô ấy.
Sắc mặt Hỷ Lạc biến đổi, nụ cười căng cứng:
-Bạn….bạn gái??
-Ừ. Cô ấy bị thương.
Hhoàng Kỳ không để ý sự biến đổi trên mặt Hỷ Lạc.
-Em về nước rồi có dự định gì không?
-Anh định để em đứng giữa đường hỏi chuyện hay sao? Chúng ta tìm chỗ nào đó uống nước nói chuyện đi.
Hoàng Kỳ lắc đầu:
-Không được. Xin lỗi em. Để lần sau sẽ mời em. Giờ anh phải mang cháo vào cho cô ấy.
Hỷ Lạc nở nụ cười gượng gạo. Nhìn gương mặt lạnh lùng của anh, cô ta hiểu ra sẽ không chút hy vọng nào. Hoàng Kỳ không chào đón cô ta.
-Vậy thì anh cho em số điện thoại. Sau này em tiện liên lạc với anh. Dù sao về nước em cũng muốn nhờ vả anh giúp tìm việc làm.
Hoàng Kỳ không từ chối, đọc số cho cô ta rồi dứt khoác từ biệt.
Trên phòng bệnh, Bảo Tích vừa mới thành công đuổi Tôn Kiệt đi, còn đang tức giận thở hổn hển thì Bích Lư chạy vào:
-Này, Chị khỏe chưa? Làm mọi người lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969081/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.