Chương trước
Chương sau
Edit: Kỳ Vân

Beta: Linh211 + Miêu Nhi

"Tây Môn Đại Nhân đang ở rừng đá hoang dã, hang động quỷ quật, nhanh tới đó!"

Tin tức được truyền ra, tất cả người chơi Diệt Thế đều nhanh chóng tụ tập ở hang động quỷ quật. Văn Khanh ở trên Kênh Thế Giới nhục nhã Diệt Thế như vậy, là ai cũng không thể nhẫn nhịn được. Nếu bây giờ không dạy dỗ cô một trận, thì sau này đến cả con chó con mèo cũng có thể nhảy lên đầu bọn họ ngồi!

Một trận vây giết chính thức bắt đầu.

Nếu Văn Khanh đã muốn ẩn giấu hành tung, thì đừng mong người nào sẽ tìm được cô. Nhưng nếu có người tìm được, như vậy chứng minh cô muốn cho bọn họ tìm được. Cho nên trận vây giết này đến cuối cùng ai là con mồi của ai cũng khó mà nói.

Cửa hang động quỷ quật đã bị vây chặt như nêm cối, hơn ba trăm thành viên của Diệt Thế canh giữ ở cửa động. Nếu có người nào từ phó bản đi ra, sẽ ngay lập tức bị công kích, mặc kệ có giết nhầm người chơi khác hay không.

Người chơi bị giết nhầm bùng nổ tức giận, hùng hùng hổ hổ muốn đi tìm đối phương lý luận, nhưng vừa thấy có nhiều người của Diệt Thế như vậy, biết không thể trêu vào bọn họ nên đành ngậm đắng nuốt cay tự nói mình xui xẻo.

Con mẹ nó! Nằm không cũng trúng đạn! Bộ thăng cấp dễ dàng lắm sao? Trong một giây đã bị người ta đánh rớt một cấp! Đúng là bệnh tâm thần!

Diệt Thế vừa nhìn thấy tình hình không đúng lắm, sợ làm người chơi khác tức giận nên vội vàng mật báo với Vu Quy. Vu Quy hơi suy tư nói: "Nói với mọi người, chỉ cần là người bị ngộ thương, tới Diệt Thế báo danh, Diệt Thế sẽ bồi thường thỏa đáng!"

Sau khi lời này truyền ra, không ít người mới giảm một chút oán khí, nhưng càng có nhiều người lại cảm thấy vô cùng nhục nhã! Có thể mua khoang trò chơi ngay từ lúc mới bắt đầu, bây giờ đã lên tới cấp bốn mươi, có ai là thiếu tiền đâu? Bọn họ chơi trò này là vì cảm giác thăng cấp rất sảng khoái, chưa nói đến chuyện vô duyên vô cớ bị đánh rớt một cấp, bây giờ còn ra vẻ cao cao tại thượng bố thí cho bọn họ, cái này gọi là gì? Đây là đánh một cái rồi cho một viên kẹo? Ai thèm chút bồi thường này chứ?!

Vì vậy, lần hành động này của Vu Quy không chỉ không đem lại hiệu quả trấn an, ngược lại còn như đổ thêm dầu vào lửa, càng kích động tâm lý phản nghịch của những người chơi khác. Tuy bây giờ họ phải nén giận vì Diệt Thế, nhưng có một số thứ càng áp chế lại càng phản phệ dữ dội hơn.

Sau khi Diệt Thế giết nhầm một vài người, người khác ở bên trong phó bản nghe được tin cũng không ra, bọn họ tình nguyện bị quái thú giết chết chứ không muốn ra ngoài bị người của Diệt Thế giết nhầm. Chết trong phó bản sẽ không rớt cấp, nhưng bị người chơi khác giết thì sẽ rớt cấp, rớt trang bị. Bởi vậy người Diệt Thế canh ở cửa gần nửa ngày, cũng không thấy một bóng dáng nào đi ra.

Văn Khanh nhìn thời gian không sai biệt lắm, mới mang áo choàng ẩn nấp đi ra khỏi hang động quỷ quật. Áo choàng ẩn nấp là thứ được cô chế tạo ra sau khi cô bái Vô Y đại sư làm thầy. Nó chỉ có một tác dụng duy nhất là có thể ẩn nấp thân thể vô cùng hoàn mỹ, làm người chơi khác không nhìn thấy được cô.

Ngoài cửa động, người của Diệt Thế vây thành ba tầng trong ba tầng ngoài, che dấu cũng không thèm che dấu, bọn họ cứ đứng như vậy chờ Văn Khanh tự chui đầu vào lưới.

Nếu đối phương dám ra đây, bọn họ sẽ một tay đánh cô thành thịt vụn. Nếu cô không dám ra, bọn họ sẽ lên Kênh Thế Giới lan truyền cô là rùa đen rụt cổ, sợ bị đánh, có tật giật mình, sau đó tội danh của cô sẽ được chứng thực.

Ý nghĩ này rất tốt, nhưng điều quan trọng là Văn Khanh có đồng ý phối hợp hay không. Cô nhàn nhã chầm chậm từ hang động đi ra, một tay cầm ám ảnh, một tay tung ra kỹ năng cố định quần công. Sau đó tăng tốc độ đến mức tận cùng, giơ tay chém xuống, thu hoạch từng mạng người.

Đây là một buổi tiệc giết chóc, vai chính của buổi biểu diễn chỉ có một người, nhưng không ai có thể thấy được.

Rất nhanh người của Diệt Thế nhận thấy có gì đó không đúng, tất cả mọi người xôn xao, thỉnh thoảng có tiếng kêu thảm thiết truyền ra. Từng người từng người bọn họ ngã xuống, nhưng lại không biết địch nhân ở đâu! Muốn đánh trả cũng không đánh được! Quả thật tức điên lên rồi!

Phạm vi cố định có thời hạn, một lần Văn Khanh có thể cố định hơn hai mươi người, mỗi người mười giây. Cô còn một kỹ năng nữa là gây choáng váng, cũng có tác dụng hơn hai mươi người, thời gian cũng là mười giây, sử dụng luân phiên hai kỹ năng này, hiệu quả cực kỳ cao.

"Không tốt! Là Tây Môn Đại Quan Nhân! Cô ta đang dùng kĩ năng ẩn nấp!"

"Mọi người mau tản ra! Đừng đứng gần nhau nữa!"

"Không được, bị người bên ngoài chặn rồi! Nếu bọn họ không tản ra thì chúng ta cũng không thoát ra được!"

"Không xong! Bọn họ bị cố định rồi! Dùng phù truyền tống đi!"

"Phù truyền tống đắt như vậy! Không có việc gì thì ai mà mang theo chứ!"

"Con mẹ nó! Đừng đẩy! Cậu dẫm vào chân tôi rồi!"

......

Người của Diệt Thế vô cùng đông, mà Văn Khanh chỉ lẻ loi một mình. Ban đầu coi như đối phương không tìm thấy địch nhân cũng có thể kịp thời chạy trốn, không đến mức cả đoàn bị diệt. Nhưng bọn họ lại tìm đường chết vây kín mít ở cửa động, vốn là định chặn Văn Khanh lại, để cô không còn đường thoát, nhưng ai ngờ lại giúp cô đỡ tốn thêm chút sức.

Văn Khanh dùng phù truyền tống, từ cửa động trực tiếp bay ra bên ngoài, giết từ ngoài vào trong, người khác muốn trốn cũng không trốn được. Cô ra tay cực kỳ nhanh, căn bản không cho người khác có thời gian tự hỏi, hơn ba trăm người, trừ Hoa Nguyệt Dạ dùng phù truyền tống chạy trốn, tất cả đều chết trong tay cô!

Lần đầu tiên giao phong, lấy việc cả đoàn người Diệt Thế bị diệt mà chấm dứt.

Quần chúng ăn dưa tới xem náo nhiệt đều bị dọa đến mức rớt cả dưa, một người giết ba trăm người? Dù tận mắt nhìn thấy cũng không dám tin tưởng!

"Bật hack à? Làm sao có thể?"

"Tất cả người của Diệt Thế đều vô dụng như vậy? Để cho một người giết hơn ba trăm người?"

"Hahaha, hôm nay online quá lâu, tôi cũng bị hoa mắt rồi!"

"Người của Diệt Thế đều bị Tây Môn Đại Quan Nhân thu mua hết cả rồi? Đây là vội vàng muốn tạo thế lực cho người ta hả?"

"Chân tướng chỉ có một, Tây Môn Đại Quan Nhân mới là bang chủ của Diệt Thế! Vì muốn bang chủ nổi tiếng, bọn họ cũng rất liều đấy."

"Ta thắc mắc Tây Môn Đại Nhân ẩn nấp như thế nào? Cô ấy không phải pháp sư sao? Đạo tặc cũng chỉ ẩn nấp được vài giây, còn cô ấy vì sao ẩn nấp được thời gian dài như vậy?"

"Bỗng nhiên cảm thấy hơi đau lòng Diệt Thế, cả đoàn vây bắt Tây Môn Đại Quan Nhân, kết quả bị một mình cô ấy giết hết cả đoàn, xin hỏi mặt mấy người có đau không??"

"Đau lòng +1!"

......

Đương nhiên, cũng có không ít người nghi ngờ có phải Tây Môn Đại Quan Nhân bật hack hay không, 1vs300, lại còn thắng một cách xinh đẹp, sao giống với game thủ RMB trong game PC Thời đại vô lương tới vậy nhỉ?

Tuy rằng vũ khí của cô thuộc dạng nghịch thiên, thủ đoạn khó lường, nhưng vẫn có cảm giác hơi mơ hồ. Trong trò chơi, nếu một người có cấp bậc cao hơn người bình thường một ít thì là cao thủ; cao hơn cao thủ một ít thì là đại thần; nếu lớn hơn nữa thì không cần suy nghĩ, chắn chắn là bật hack rồi! Nhưng Game Online thực tế ảo cũng có thể hack được sao?

Lúc này, Văn Khanh đã phát một đoạn quảng cáo trên Kênh Thế Giới.

[Thế Giới] Tây Môn Đại Quan Nhân: Áo choàng ẩn nấp, che dấu cực tốt, phục vụ cho việc giết người cướp của! Giá bán một vạn đồng vàng.

Bên dưới có đoạn video cô xuất sắc giết hết cả đoàn người, còn giải thích thêm một vài điều cơ bản.

"Full HD không che! Dạy ngươi làm sao để giết được cả một đoàn ba trăm người trong một phút!"

"Trước tiên ngươi phải tăng điểm tốc độ lên cao nhất! Võ công trên đời, chỉ có nhanh mới không phá được! Nhanh đến mức tận cùng rồi thì cậu chính là thiên hạ vô địch!"

"Tiếp theo, yêu cầu phải có kỹ năng cố định và kỹ năng gây choáng tới max cấp, thời gian thi triển là mười giây, thời gian hồi chiêu cũng là mười giây, sử dụng luân phiên nhau thì không chê vào đâu được."

"Tiếp theo, ngươi chỉ cần một áo choàng ẩn nấp, giá hữu nghị là 9999, nhanh tay mang áo choàng ẩn nấp về nhà!"

"Cuối cùng, ngươi cần một đối thủ ngu như heo giống như Diệt Thế, làm bọn họ vây ở một chỗ thì càng tốt!"

Lợi hại! Hóa ra pháp sư còn có cách chơi này! Có người chơi suy đoán một chút, dựa theo cách nói của Văn Khanh, xác thật có thể làm được. Nếu như không ai làm được thì là bởi vì ngay từ đầu không có người nào chỉ tăng điểm tốc độ lên cao nhất, còn những cái khác thì bỏ qua, đến ngay cả thích khách cũng không dám chơi như vậy. Mà Tây Môn Đại Nhân lại có lối chơi đó, chỉ sợ là không có kinh nghiệm nên đánh bậy đánh bạ chăng?

Huống hồ muốn làm được như cô nói, thì còn cần một vũ khí có giá trị tổn thương cực kỳ cao, bằng không nếu như một đao không chém chết, đối phương tùy tiện đánh trả một cái thì mình toi đời.

Theo bản năng, người chơi đều nghĩ Văn Khanh da giòn, nếu tất cả số điểm của cô đều thêm vào tốc độ, nghĩ cũng biết phòng ngự của cô chắc chắn không cao. Đến người Diệt Thế cũng có suy nghĩ như vậy, hơn nữa còn đang lấy nhược điểm này của đối phương để lên kế hoạch mới.

Lần này cả đoàn bị giết thật sự vô cùng oan uổng! Rõ ràng đều là người có thực lực, lại bị một người chơi đè đánh tới tơi bời hoa lá hẹ! Diệt Thế đã trở thành trò cười cho khắp thiên hạ!

"Bang chủ, lại có người muốn xin rút lui."

Trong phòng hội nghị, Phó bang chủ đi vào nói.

Diệt Thế dù đã đăng kí thành lập nhưng phải trên cấp năm mươi mới có thể thành lập được bang hội. Trên thực tế bang hội này không phải thành lập trong ngày một ngày hai, khi chưa có nó, bọn họ cũng đã tụ tập lại với nhau vì Vu Quy. Vu Quy cho bọn họ không ít đồ tốt, lại cùng chung chí hướng với nhau nên mới một lòng một dạ đi theo cô.

Trong bang hội thì mấy người đó đều là nguyên lão, mỗi người Vu Quy đều dành không ít tâm tư để kết thân, nghe được tin bọn họ muốn rút lui, trong lòng Vu Quy hơi tức giận mắng.

Con người ai cũng như thế, lúc có lợi ích thì sẽ đi theo mình, nhưng khi xảy ra chuyện thì lại cắt đứt quan hệ, không phải cô đã sớm nhìn thấy rõ ràng rồi sao?

Cô Thành cũng đuổi tới bang hội, nhưng không phải vì an ủi cô.

"Vu Quy, chuyện này ta không biết ngươi suy nghĩ như thế nào? Quá xúc động, đây không phải là phong cách của ngươi. Chuyện đoạt Boss, thật ra không thể trách Tây Môn Đại Quan Nhân được, Boss tự đụng vào người cô ấy, người ta còn chưa nói gì. Nhưng Hoa Nguyệt Dạ rõ ràng thổi phồng lên, đi lên đấu võ, chẳng trách làm người ta tức giận."

"Ta vẫn không rõ, vì sao ngươi luôn hết mực che chở cho Hoa Nguyệt Dạ? Nói dễ nghe một chút thì cô ta là người thẳng thắng, nhưng nói khó nghe một chút thì cô ta là người không có não, bởi vì một mình cô ta mà Diệt Thế đắc tội không biết bao nhiêu người? Đại gia đây chơi trò chơi để tìm niềm vui, ai muốn mỗi ngày đều phải thu dọn một đống rắc rối của cô ta chứ?"

Nghe hắn chỉ trích, sắc mặt của Vu Quy cũng không nhịn được trở nên lạnh lẽo: "Làm sao ngươi biết là Boss tự đụng vào cô ta?"

"Trên diễn đàn có ghim một tin tức, tung video ngày đó ra. Ta nghĩ không chỉ ta, mà người chơi khác nhìn thấy cũng sẽ biết rõ đầu đuôi câu chuyện - Tây Môn Đại Quan Nhân không hề đoạt Boss. Chúng ta treo thưởng cho mọi người luôn phiên giết cô ấy, nhất định sẽ bị lên án."

Vu Quy không kịp nhiều lời với hắn, vội vàng mở diễn đàn ra, quả nhiên ở trang đầu nhìn thấy một tin tức đỏ rực ——《Ai nói Tây Môn Đại Quan Nhân đoạt Boss thì hãy mau xem! Thạch chuỳ!》
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.