"Anh không muốn thấy người yêu vẫy đuôi lấy lòng anh sao? Tôi cứ nghĩ Phó tổng là S, thì ra lại là M nha." Trình Tri Lễ đầu mày đáy mắt đều là ý cười, như không nhận ra đối phương đã tức đến sùi bọt mép.
"Tôi không giống cậu, tâm lý vặn vẹo!" Phó Lai Anh cười lạnh.
"Thật đáng tiếc nha ~" Trình Tri Lễ cảm thán một tiếng, bỗng nhiên nói: "Sao anh lại nói một đằng làm một nẻo như vậy?"
Phó Lai Anh theo bản năng cúi đầu, ngay lập tức, trên môi cảm nhận được cảm xúc ấm áp mềm mại.
Là Trình Tri Lễ hôn lên.
"Woa ——"
Xung quanh truyền đến âm thanh huýt sáo cười đùa.
Trình Tri Lễ lùi về sau một bước, nở nụ cười thẹn thùng, như chú chim nhỏ nép vào lòng Phó Lai Anh.
Phó Lai Anh tức giận đến đỏ cả mặt, như núi lửa sắp phun trào.
Lúc nãy thoạt nhìn quả thực như hắn chủ động hôn Trình Tri Lễ!
Đê tiện!
Phó Lai Anh theo bản năng nhìn về phía Trình Tri Hạ, quả nhiên thấy Trình Tri Hạ sắc mặt trắng bệch, lung lay sắp đổ.
Hắn trong lòng trầm xuống, chỉ cảm thấy cả người khó chịu.
Hắn muốn được giải thoát, rồi lại bị gông xiềng vô hình vô dạng vây khốn.
—— có giãy giụa cũng phí công.
Trình Tri Lễ tiến đến bên tai hắn, nở ra một nụ cười hoàn mỹ: "Anh yêu, cảm ơn anh đã phối hợp với em nha ~"
Phó Lai Anh hầu kết khẽ động, hắn nhìn về phía Trình Tri Lễ, ánh mắt lạnh thấu xương: "Trình Tri Lễ, cậu, tiện nhân!"
Trình Tri Lễ giơ tay vuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-di-vi-hon-phu-kiep-truoc-cua-ca-ca/216602/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.