Nơi góc khuất, Kiến Mục đưa tay rít điếu thuốc. Nhìn về sự rời đi của hai nhân vật lớn. Trong đầu lão, dần dần hình thành sự suy tính chẳng thể rõ ràng.
Phía bên cạnh là Trác Hạo - anh trai của Trác Duẫn, cũng không khỏi ngạc nhiên vì sự thay đổi đến đột ngột này. Vốn còn cho rằng, đứa em trai này suy cho cùng cũng chỉ là một vật máu lạnh không hơn không kém. Vậy mà giờ lại có thể vì một nữ nhân bày ra những điều mà anh không ngờ được.
“Thế ngài Kiến Mục đây, khi nào định sẽ thực thi giăng cái bẫy lớn đó?”
Trác Hạo nhấp rượu, đáy mắt lạnh nhạt. Trước kia việc có người đột nhập lẻn vào kho vũ khí của Trác Duẫn, chung quy đều do anh ra tay. Chỉ là, đến giờ Trác Duẫn vẫn chẳng hề manh động hay đoái hoài. Kết quả không lâu sau, đã có một kẻ khác đứng ra thế tội nhận là kẻ làm náo loạn trật tự nơi kho vũ khí.
Chẳng thể hiểu nổi trong đầu Trác Hạo suy tính gì.
Ghét Trác Duẫn cùng cực, nhưng đều chung dòng máu.
Kiến Mục cũng biết rõ, Trác Hạo từ lâu đã có thù với Trác Duẫn. Nhưng như thế nào có cản được lão tiến đến các bước cần làm. Dù gì, việc mà xem anh em ruột tương tàn, cũng thật thích mắt.
Đem người đưa qua Trác Hạo, nhờ cài vào phía Trác Duẫn. Rồi để rối loạn cục bộ phía bên trong. Nhưng chẳng hay, mọi thứ đã rối tung đến mức nào rồi.
“Mong ngài Trác Hạo đừng mềm lòng.”
Trác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-yeu-su-me-luyen-doc-nhat/3597241/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.