Câu nói vừa dứt, bàn tay nhỏ của Nguyên Sở khẽ đưa ra, nắm chặt lấy vạt áo của người đàn ông. Cánh tay với tay áo dài, nhưng cũng chẳng hề che được vết máu đỏ thấm đẫm qua.
Vốn dĩ là không muốn Trác Duẫn dính dáng, nhưng người đàn ông giờ phút này không khác gì cọng rơm cứu mạng của cô. Hơn thế còn xuất hiện ở đây, rồi trực tiếp tiêu hủy hết lũ vật kia. Một hy vọng nhen nhóm trong lòng cô. Cô chỉ khẽ dựa, rồi nghiêng đầu dụi vào lòng hắn…
Lồng ngực vững chãi của người đàn ông vẫn ấm áp như lúc nào. Thật sự khiến cô chỉ muốn chìm vào.
Trác Duẫn nhìn biểu cảm của cô gái nhỏ trong lòng, tâm trạng trùng xuống. Vẫn ôm cô vào lòng, nhưng lại nhẹ nhàng như muốn nâng niu vậy. giờ phút này cô gái nhỏ thật sự quan trọng với hắn hơn bất kì thứ gì.
Người đàn ông lạnh nhạt lên tiếng, khiến mọi người không nghĩ chỉ vì một nữ nhân lại làm đến mức này.
“Thế bây giờ, ngài Kiến Mục muốn trao đổi gì thì cứ trực tiếp đưa ra một con số.”
Cảm nhận rõ cơ thể nhỏ trong lòng run rẩy, hơi thở yếu ớt, máu cũng thấm đẫm qua vạt váy trắng mỏng, khiến hắn cũng cảm nhận được, sự bất an càng lúc càng lớn. Người đàn ông chẳng có chút tâm tình ở lại đây một chút nào.
Kiến Mục cười khẩy, tham lam quá cũng không tốt lành gì. Nếu nói muốn cả mạng sống và ngôi vị của Trác Duẫn, chẳng thể được điểm lợi. Lão châm điếu thuốc, cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-yeu-su-me-luyen-doc-nhat/3597237/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.