Con mèo hoang đáng thương nhất là gì?
Đáng thương nhất là khi, vốn đã quen với cái thế giới bị kẻ khác xua đuổi. Rồi bỗng dưng một ngày, có một người đến vuốt ve chăm sóc, khiến nó sinh ra cảm giác ảo tưởng lệ thuộc. Để rồi, người đó lại rời bỏ khỏi nó.
Nỗi sợ của Trác Mân cũng chính là thế.
Chỉ là, cách đối xử của Trác Duẫn thật sự khiến cô cảm giác ấm áp. Chi bằng, người đàn ông này cứ đối xử với cô như cách những tên thổ phỉ kia, đánh đập, hành hạ. Sẽ không phải khiến bản thân sinh ra cảm giác ảo tưởng như thế này.
Ảo tưởng sự quan tâm nhỏ nhen mà cô chưa bao giờ được, ảo tưởng cả sự ấm áp hắn dành cho cô.
Cái mà những kẻ nô lệ như cô sợ, chính là nuôi cho bản thân hy vọng, thứ xa xỉ đắt đỏ như thế này.
Nhỡ đâu, đến một lúc nào đó. Liền đem ném cô đi.
Lễ hội tại thành phố khu vực diễn ra mỗi năm một lần, buôn bán tương đối nhiều mặt hàng.
Thân ảnh người đàn ông anh tuấn hiện diện, phía bên cạnh là một cô gái nhỏ theo sau. Luôn cẩn trọng từng li từng tí trong mọi hành động.
Vốn dĩ, Trác Duẫn không có hứng thú với những lễ hội tầm thường. Nhưng rồi người đàn ông thoáng nhận ra thế giới không khác gì ngục tù của Trác Mân, thế là hắn nổi hứng liền ra lệnh dẫn cô theo.
Về phía Trác Mân, lúc người đàn ông đề nghị sự hiện diện của cô. Lý do chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-yeu-su-me-luyen-doc-nhat/3597223/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.