Trác Duẫn để ý được biểu cảm của cô. Khoé môi hắn hơi nhếch cao, trực tiếp cầm tấm khăn trên tay Trác Mân giật lại. Đem quấn quanh hông trên cơ thể hắn rồi rời khỏi phòng tắm.
Người đàn ông rời khỏi không bao lâu, Trác Mân mới ý thức, vội vàng lê bộ đồ cũng đang ướt của mình mà rời khỏi phòng. Kết quả nước dây trên sàn nhà. Cô hít thở sâu nhìn vệt nước đó, lại đảo nhìn Trác Duẫn. Chắc chắn hắn sẽ không thấy vệt nước này.
Mà Trác Duẫn nhìn đôi mắt của hắn không ngừng trốn tránh thì hơi cau mày. Ban đầu chính miệng bảo sẽ thay hắn nhìn ngắm thế giới. Vậy mà giờ chỉ cần buông một chút lại chạy đi.
Vừa bước đến cửa phòng, bàn tay nhỏ chạm vào tay nắm cửa vang lên thanh âm. Nhất thời khiến Trác Duẫn lên tiếng, giọng hắn trầm lắng vang rất rõ trong căn phòng khiến người nghe sợ hãi.
“Đi đâu?”
Trác Mân lúng túng đáp lời rồi nhìn người đàn ông trước mặt, hắn đang từ từ mặc lại đồ trước mặt cô trong tình trạng không mặc gì.
“Tôi đi thay đồ thưa ngài.”
Người đàn ông xoay người hướng cửa, tầm mắt nhàn nhạt nhìn xuống từng vệt nước trên sàn. Ánh mắt dừng trên bộ đồ bị ướt một nửa. Đều do ban nãy hắn lôi kéo cô vào phía bồn tắm.
“Xong rồi thì trở lại.”
Được sự cho phép, Trác Mân liền rời đi. Khu vực này trước đó được chỉ dẫn hướng vào khu vực thay đồ cho nam giới ở riêng. Nhưng Trác Mân lại chỉ vội vàng lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-yeu-su-me-luyen-doc-nhat/3597199/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.