Cho dù Lâm Tư có đứng dậy ngăn cản, Soviet cùng Tô Đông Thi cũng coi như không quan tâm lắm, bởi vì kết giới đã bị phá hủy hoàn toàn, không việc gì phải sợ, thoát ra khỏi trận chiến cũng chỉ mấy phút ngắn ngủi.
Nghĩ đến việc bản thân mình trải qua không ít cực khổ để đi vào vòng chiến, thế nhưng đi ra lại nhẹ nhàng dễ dàng như bỡn, Soviet cảm giác thật sự rất bất công mà.
Oán giận hai câu rồi thôi, cũng không ảnh hưởng gì đến nhân phẩm đúng không?
Ra khỏi vòng chiến rồi, Soviet kinh ngạc không thôi, tiểu Mị Thi không có rời khỏi, mà Tiểu Nhất cũng không có đi đâu.
Tiểu Nhất cùng tiểu Mị Thi đứng ngoài vòng chiến một khoảng không xa, hai thân ảnh chộn rộn đứng đó, trong mắt đều là hoang mang lo lắng, bộ dáng thoạt nhìn y như hai cha con. Đương nhiên là với hai tên cương thi thì làm gì có chuyện này.
Mắt thấy Soviet dìu Tô Đông Thi từ vòng chiến đi ra, hai kẻ còn đang lo lắng muốn chết liền trở nên vui mừng không tả, cùng nhau đồng thanh hỏi:
“Tộc trưởng, ngươi thật không gặp chuyện gì? A! Hại ta lo lắng muốn chết!”
“Chaaaaa! Ta lo cho ngươi lắm. Sau này nhất định ta sẽ không rời khỏi ngươi.”
Đương nhiên trọng tâm câu nói không giống nhau, nhưng sau khi dứt lời, lại rất ăn ý liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó “sưu” một tiếng, một kẻ hướng về Soviet một kẻ hướng về Tô Đông Thi mà nhào tới ôm.
Một phút sau…
Soviet cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-thi-gia-toc-trung-duy-nhat-nhan-loai/3253223/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.