“Tên này rất nôn nóng được chúng ta thẩm vấn sao?” Vu Cẩn ngạc nhiên nhìn hoạt thi, hắn chưa từng nghe thấy ai bị thẩm vấn mà còn sinh động như vậy hết.
Vu Cẩn tự hỏi tự thấy đúng, rồi sau đó đưa ra đánh giá: “Đúng là một tù nhân ưu tú.”
Doãn Húy Minh đã không còn gì muốn nói.
Tiếp đó hai người hoàn toàn không thèm để ý đến hoạt thi nữa, tự mình bắt đầu ăn cơm.
Sau khi ăn xong Vu Cẩn muốn vào thẳng chủ đề, Doãn Húy Minh móc trong túi ra một tờ giấy, đưa cho Vu Cẩn lau sạch lớp dầu mỡ quanh miệng.
“Ồ.” Vu Cẩn hơi ngạc nhiên, hắn nhìn Doãn Húy Minh, nghiêm túc bình luận, “Ngươi đúng là một nam nhân hiền huệ.”
“Tôi đã nói rồi, cậu đừng sử dụng từ ngữ bậy bạ.” Doãn Húy Minh đen mặt.
Vu Cẩn không để ý đến anh, ngược lại lấy bức ảnh kia ra, đưa về phía hoạt thi nói: “Ngươi biết mấy người trong đây không?” Hoạt thi không trả lời, Vu Cẩn nhìn ảnh chụp, ngạc nhiên a một tiếng.
Cảnh tượng máu me trong ảnh chụp đã biến mất, các bạn học sinh ngồi rất nghiêm túc, mắt nhìn thẳng về phía trước, trông chỉ như là một bức ảnh chụp học sinh bình thường.
Vu Cẩn nhíu mày, hắn cầm ảnh chụp nhẹ nhàng ngửi một chút, không ngửi được mùi thối rữa.
“Không thấy người bên trong nữa.” Vu Cẩn cẩn thận nhìn kĩ lại ảnh chụp, nhìn trong chốc lát lại cảm thấy không thích hợp: “Cũng không thấy ba người chết.”
“Người chết gì?” Doãn Húy Minh thắc mắc hỏi.
“Người chết không đầu, hai nam một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-thi-cong-tac/240430/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.