Tới khi mấy người Vu Cẩn lên xe, Lê Mộng ủ rũ ngồi bên cạnh Vu Cẩn.
“Vì sao ngươi không đi siêu độ đi?” Vu Cẩn rối rắm nhìn Lê Mộng.
“Không biết.” Lê Mộng cũng không rõ lắm siêu độ với không siêu độ là cái gì, thậm chí cô bé còn không biết mình biến thành lệ quỷ bằng cách nào.
“Ngươi còn nguyện vọng nào không?” Vu Cẩn lại hỏi, chỉ cần không đề cập đến tiền thì hắn có thể hỗ trợ.
Nói tới đó, dường như Vu Cẩn nghĩ tới gì đấy, đột nhiên hỏi: “Ngươi có muốn đi gặp mẹ mình không?”
“Không.” Lê Mộng lắc lắc đầu.
Từ năm đầu tiên đăng ký sổ hộ khẩu thì mẹ cô bé đã rời đi rồi, người phụ nữ đó đã có gia đình mới, con cái mới.
Vu Cẩn nhìn về phía Doãn Húy Minh xin giúp đỡ.
Doãn Húy Minh:……
Anh cũng bó tay rồi, Vu Cẩn nhìn anh làm gì? Ngay cả việc đứa trẻ này nghĩ gì Doãn Húy Minh cũng chẳng biết, thậm chí anh còn không thể thể hiện “Tình mẹ thiêng liêng” ôn hòa như Vu Cẩn.
Lúc ấy khi Vu Cẩn ôm đứa bé vào lòng đã dọa Doãn Húy Minh hết hồn.
Thời điểm Vu Cẩn vỗ lưng an ủi người ta cũng rất kinh khủng, dù sao Vu Cẩn cũng là cương thi, hơn nữa còn thuộc dạng không có lòng đồng cảm.
Kết quả dưới một loạt động tác như thế của Vu Cẩn, từ khi đứa trẻ tên Lê Mộng bị bọn họ túm vào trong xe cũng đã theo bản năng tới gần Vu Cẩn.
Tâm tình của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-thi-cong-tac/2034847/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.