Một cơn gió thổi ngang qua sân khấu của doanh trại Thần Long, nó không hề báo trước mà trở nên mạnh hơn.
Luồng không khí này chắc chắn không phải một dấu hiệu rõ ràng…
Cường giả ở doanh trại Thần Long không phải rơm rạ, ngay lúc cảm nhận được luồng không khí đấy, không ít người đã thầm cau mày, nhanh chóng đến gần ông già Viên.
Một giây trước Viên Quỳ còn đang vui vẻ vì tiền tài của mình, thế nhưng một giây sau đã vô cùng nghiêm túc, còn đứng chặn trước mặt mọi người!
Cậu ta quan sát hướng đi của luồng gió.
Vèo vèo!
Hai chiếc lá được phóng ra, hơn nữa mục tiêu là hướng của ông già Viên.
Bạch!
Viên Quỳ giơ một tay, chộp con dao vắt ở bên đùi ra, lưỡi dao mang theo khí lạnh bức người vang hai tiếng “thùng thùng”, chiếc lá bị cắt làm đôi, từ từ rơi xuống đất.
“Là ai? Dám bất kính với ông tổng Viên trước mặt doanh trại Thần Long chúng tôi, chính là tội chết!”
Tiết Khải Dương cũng bổ sung thêm một câu: “Cút ra đây!”
Thế nhưng vẫn không ai đi ra, chỉ thấy lá trên cành cây đại thụ cách đó không xa lay động một hồi, sau đó lại thêm vài chiếc lá với sát khí bức người được phóng lại đây.
Những chiếc lá này lợi hại như lưỡi dao…
Viên Quỳ rùng mình một cái rồi cầm dao xoay người, cắt tất cả những chiếc lá đó đi. Lần này lại khiến cậu ta cảm nhận được những chiếc lá này còn cứng cáp hơn lần trước, sau khi cắt đôi đã vang ra tiếng “loảng xoảng loảng xoảng”.
Lão Bình đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132781/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.