Cái gì?
Trương Thiên ngây ra nhìn cung chủ, sao mà anh cảm giác cung chủ đang muốn giành việc buôn bán với mình vậy?
Sắc mặt Tần Lương khó xử: “Cô Sơ Âm, Đại Hồn Đan này là đồ của cậu Trương…”
“Tôi biết lần này cô Sơ Âm cũng tham gia ứng cứu, nhà họ Tần chúng tôi sẽ tạ ơn cô bằng cách khác được không?”
“Người phụ nữ ngốc này cần gì cảm ơn bằng cách gì, cứ mua cho cô ta hai gói cay, chắc hẳn sẽ sướng như điên thôi!” Trương Thiên cười nghĩ, nhưng không nói ra.
Trương Thiên chỉ dùng cách từ chối khéo léo khác: “Tần Lương, cô Sơ Âm là tôi mời tới hỗ trợ cứu giúp, cũng không cần các ông phải nợ cô ấy ân tình.”
“Khi về tôi sẽ báo đáp cô ấy bằng cách khác, cái này ông không cần lo lắng!”
Tần Lương và Quách Dũng đều nhíu mày: “Thế này không hợp lý đâu!”
Trương Thiên đưa ra quyết định cuối cùng: “Nếu như chúng tôi chấp nhận thì sẽ hạ thấp giá trị ân tình của Trương Thiên tôi… Từ xưa đến nay Trương Thiên tôi không thích mang ơn người khác!”
“Chuyện này cứ quyết định vậy đi!”
Lúc này Tần Lương và Quách Dũng cũng không lên tiếng nữa.
Nếu thật sự cứ đùn đẩy, sợ rằng sẽ làm Trương Thiên khó chịu, cũng biết thân phận của Trương Thiên không dám đắc tội!
Vốn tưởng rằng chuyện này cứ thế mà kết thúc như vậy, không ngờ có một âm thanh không hiểu chuyện vang lên…
Cung chủ không vui vẻ gì, nói: “Không được, bản cung cực kỳ muốn viên Đại Hồn Đan này!”
Cô không hề cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132731/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.