Bảo vệ tôi thế nào?
Khi ở phái Di Âm, trước giờ chưa từng có ai nói như vậy, bình thường đều là cô nghĩ xem bảo vệ người khác ra sao?
Hiện tại nghe thấy Trương Thiên nói muốn bảo vệ mình, còn là lời nói của một người đàn ông, cung chủ ít nhiều có chút cảm động.
Cung chủ ngây ngẩn cả người, chuyển mắt nhìn Trương Thiên.
Lúc này, vừa vặn nhìn thấy ánh mắt của Trương Thiên đang quan sát nơi cao vút không nên nhìn vào kia.
Đây chính là lý do anh nói muốn bảo vệ người khác ư?
Cung chủ rũ mắt xuống, bàn tay mềm mại giơ lên: “Ha ha, quả nhiên đàn ông không thể dựa vào, vô liêm sỉ!
Chát!
Một âm thanh dứt khoát vang lên.
Đương nhiên không phải đánh vào mặt Trương Thiên, mà Trương Thiên chủ động vươn tay ra đập tay với cung chủ.
Give me five!
Trương Thiên vô liêm sỉ cảm ơn: “Cảm ơn cung chủ nhé, giờ còn đập tay với tôi, có phải cổ vũ chúng ta ngày mai cố gắng không?
Cung chủ xoa bàn tay có hơi ngứa của mình, hung hãn nói: “Ai nói bản cung cổ vũ anh?”
“Bản cung đang muốn tát chết tên khốn anh!”
Lúc này cung chủ mới có ý thức dùng tay giữ đồ, còn buộc lại áo khoác ngoài, che đi làn da tuyết trắng.
Trương Thiên cười trộm, thu hồi ánh mắt.
Vừa nãy cung chủ đi ra từ cửa hàng, cô đã thay quần áo mới mua, vốn áo khoác trắng đã cài cúc rồi, nhưng ai mà biết có một cái bung ra, chắc hẳn cũng bảo vì quá ‘cồng kềnh’…
Trương Thiên nhạy bén nhận ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132716/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.