Nguyên nhân hồi nãy Cung Nhu phải vặn nhỏ âm lượng mà rỉ tai thì thầm với Trương Thiên, hơn nữa còn mặt đỏ tới mang tai là vì có nhắc tới một từ, cô nói có một bà chị đang ở bên nhà cô chờ và hy vọng có thể gặp anh.
Cô nói đó là bà chị bị Trương Thiên vỗ mông rất nhiều lần…
Trương Thiên đại khái cũng nhớ được người này là ai, sâu trong ký ức của anh… độ đàn hồi cũng khá là tốt.
Cơ mà, chuyện vỗ này kia nọ đó thật sự là chuyện bất đắc dĩ, hồi trước anh không có cơ hội xin lỗi người này, hôm nay nếu đã trùng hợp như vậy, thôi thì vẫn là đi một chuyến, gặp mặt rồi xin lỗi trước mặt người ta luôn.
Mấy phút sau, Trương Thiên cùng Cung Nhu tới trước chỗ ở của Tam trưởng lão. Cô dẫn Trương Thiên tới một chỗ thích hợp tu luyện ở ngoài sân, nhưng thứ hấp dẫn ánh mắt người ta nhất ở đấy lại là một gốc đại thụ.
Cái cây này ở trên dưới Càn Võ tông cũng xem như nổi danh, có thể xưng là cội bồ đề nghìn năm được rồi.
Năm đó, cũng chính là ở đây, Trương Thiên đã cùng Cung Nhu luyện kiếm, nhất là cái nắm tay đúng lúc Tam trưởng lão xuất hiện kia, nên mới dẫn tới hiểu lầm.
Ký ức khắc sâu đến nỗi anh còn nhớ mồn một, năm đó Tam trưởng lão giận tới mức suýt nữa ngất xỉu tại chỗ luôn.
Lúc này, dưới tàng cây có một người đẹp mặc áo dài đang đứng. Tóc người đó buộc cao bằng một đoạn dây đỏ rực, vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132647/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.