Chương trước
Chương sau
Bên trong gian phòng, Trương Thiên vừa hoàn thành lần tu luyện lần thứ chín.
Thế nhưng vẫn không có mấy tiến triển.
Đây thật sự để Trương Thiên có chút thất vọng, thực lực mãi vẫn dừng ở Kim Đan kỳ Trung Kỳ.
Nhưng không thể không nói Trương Thiên đã rất mạnh rồi!
Lâm Tử Thanh yếu ớt nhìn vẻ mặt ngưng trọng của Trương Thiên, bật thốt lên hỏi: “Làm sao rồi? Không vui sao?”
Trương Thiên lắc đầu, cũng không nói liên quan đến việc tu luyện cho Lâm Tử Thanh nghe.
Trương Thiên không biết nguyên nhân gì lại dẫn đến việc tu luyện không được, nghĩ nghĩ lại tìm tòi nghiên cứu một chút, quay người mỉm một nụ cười với Lâm Tử Thanh…
Lúc đầu Lâm Tử Thanh cũng giật nảy cả mình, Trương Thiên anh ấy làm bằng sắt sao?
Bản thân mình đã suy yếu như vậy, mà Trương Thiên còn sinh long hoạt hổ, hoàn toàn không hề vô lực chút nào, mỗi một lần đều mạnh mẽ vô cùng.
Không phải đã nói, trên thế giới chỉ có ruộng cày mãi không hỏng, mà trâu đã mệt chết sao?
Lâm Tử Thanh rốt cuộc cũng nhẫn tâm từ chối.
Trương Thiên cào đầu mình một chút, lại cười rực rỡ nói ra: “Vậy được rồi, em đi ngủ trước đi, anh còn phải bận chút chuyện!”
Quả thật mình đã hơi xem nhẹ cảm nhận của Lâm Tử Thanh, Trương Thiên chỉ có thể không nghiên cứu vấn đề tu luyện, nhưng vẫn có ý định đi luyện tập Thiên Tinh kiếm quyết!
Lâm Tử Thanh lại nghĩ Trương Thiên thấy hơi mất mát, cô mới lấy dũng khí nói ra: “Ông xã, nếu không em gọi… Vân Nguyệt cho anh một chút…”
“Cô ấy nhất định sẽ giúp ngươi, có thể chứ?”
Tô Vân Nguyệt?
Để cô ấy chứng minh chuyện tu luyện một chút? Đây cũng là một cách tốt để tìm tòi nghiên cứu việc tu luyện nha.
Tình huống hiện tại của Trương Thiên, nếu muốn biết rõ thiên phú và phương pháp để tu luyện, đổi người cũng là chuyện cần phải thử…
Hơn nữa Tô Vân Nguyệt có lẽ chính là người thích hợp nhất!
Ba!
Trương Thiên nở nụ cười: “Bà xã, em là đang thử thách anh đúng không? Anh cũng không dễ bị mắc bẫy đâu!”
“Em không có nói đùa!” Lâm Tử Thanh nhíu mày: “Vân Nguyệt nguyện ý, em cũng ủng hộ, dù sao em thấy mình không chịu đựng nổi nữa…”
“Em biết em không thể trói buộc anh được, hoặc là thế giới kiến thức của anh rất lớn, em vẫn cảm thấy anh ở bên ngoài gọi gió che mưa, có lẽ Khánh Giang nho nhỏ hay thậm chí Viêm Hạ cũng không trói buộc anh nổi!”
Tất cả những này, ai cũng có thể cảm nhận được từ trên người Trương Thiên…
Tầm mắt Trương Thiên vẫn mãi đặt lên lục địa Hỗn Nguyên đại lục, anh biết một ngày nào đó, mình nhất định sẽ trở lại, không thể nào chỉ dừng ở mỗi Trái Đất trong ba ngàn tiểu thế giới này!
Nhưng nhìn càng lâu dài, Trương Thiên lại hoàn toàn không ngăn cản được mình mang lòng đặt lên trên người Lâm Tử Thanh.
Hơn nữa Trương Thiên cũng sẽ không phải loại người thích bỏ rơi vợ con!
Về chuyện tu luyện, lại nói sau.
Trương Thiên ôm Lâm Tử Thanh nhẹ hôn một cái: “Trong tim anh chỉ có em…”
Lâm Tử Thanh giải thích: “Em biết, nhưng cũng không thể làm tủi thân anh được, hơn nữa sao anh có thể phụ tình yêu của Vân Nguyệt và Ngữ Yên với anh chứ?”
"Trong lòng anh có em, nhưng không cần tất cả chỉ có một mình em!”
Đầu óc này có lẽ đã bị làm bẩn đi rồi…
Nhưng Trương Thiên cũng biết, nếu thiên phú tu luyện của mình là như vậy, hơn nữa còn không thể là cùng một người, vậy, cả đời nhất định không thể chỉ có một người phụ nữ!
Thường là có chút khát vọng muốn tiến triển thực lực, cuối cùng vẫn là sẽ bước ra một bước kia…
“Anh biết, chuyện này nói sau đi, em nghỉ ngơi trước đã!” Trương Thiên nhẹ giọng đáp, sau đó đi ra.
Giờ phút này, đã là đêm khuya!
Trăng sáng nhô lên cao, ngóng nhìn trời cao, tinh thần biển lớn, mình sao lại nhỏ bé như thế?
“Kết cục sau cùng của Trương Thiên tôi, sẽ như thế nào?”
“Có thể trở về lục địa Hỗn Nguyên tìm mẹ mình không? Có thể phù dao mà lên Cửu Đế Vân Đình chất vấn năm đó vì sao phụ thân lại tàn nhẫn như vậy không?”
Trương Thiên nhắm mắt cảm nhận gió mát ngoài phòng thổi tới, rơi vào trong suy nghĩ!
Ngay khi Trương Thiên vừa mở hai mắt ra lần nữa, trong con ngươi của anh lại hiện vẻ vô cùng chắc chắn: “Cho dù những năm qua lục địa Hỗn Nguyên đã phát triển như thế nào, nhưng ngay sau đó nhất định phải quét sạch nỗi uy hiếp của Dương Tiêu, như thế, Trương Thiên này mới có thể bước vào lục địa Hỗn Nguyên…”
Dựa vào thực lực bây giờ, là lúc phải đòi nợ Dương Tiêu rồi!
Đinh đinh!
Vân Thiên đột nhiên gọi điện thoại tới.
Trước đó, sau khi người Vân Môn chọc vào người sở hữu Thự Quang, thì vẫn luôn trốn ở Càn Võ Tông, hiện tại Vân Thiên lại đột nhiên gọi điện thoại đến, Trương Thiên vừa thấy cũng chấn động trong lòng, rất lo lắng đã xảy ra chuyện gì.
Giống như bản thân ở phương xa, vô cùng lo lắng sẽ nhận được điện thoại báo tin dữ nào từ nhà…
“Vân Thiên?” Trương Thiên nhíu mày hỏi.
“Ừm, là em!” Vân Thiên hồi phục.
Trương Thiên lỏng một ngụm, giọng điệu cũng không hiện vẻ vội vàng hay sốt ruột: “Ừm, làm sao rồi?”
“Chừng nào thì anh mới rảnh về Càn Võ Tông một chuyến vậy? Gần đây Càn Võ Tông vừa gặp một chút chuyện khá phiền toái!” Vân Thiên giải thích.
Gần đây chuẩn bị vùi đầu vào chuyện diệt người sở hữu Thự Quang, cũng đang dự định về Càn Võ Tông một chuyến, chỉ là không biết bên đấy vừa xảy ra chuyện gì.
“Có thể!” Trương Thiên hỏi: “Càn Võ Tông có chuyện lớn gì à?”
Giọng điệu Vân Thiên vô cùng lạnh nhạt: “Tình hình Cửu Châu bên này có hơi loạn, em để Võ Viêm Tông chủ nói chuyện với anh một chút…”
“Ừm!” Trương Thiên nhíu mày.
“Trương Thiên, tôi là Võ Viêm!” Giọng điệu của Võ Viêm lại nghe có hơi ưu sầu: “Là như vầy, vài ngày trước Bát Đại Thông Thiên ở Cửu Châu đột nhiên tìm tới cửa!”
“Sau đó yêu cầu tổ chức trận đấu giành Hào Long lệnh bốn năm một lần…”
Trận đấu giành Hào Long lệnh?
Khó trách năm nay Cửu Châu lại liên tục không được ổn định, thì ra đã đến lúc tổ chức trận đấu giành Hào Long lệnh bốn năm một lần trận đấu giành Hào Long lệnh.
Trận đấu giành Hào Long lệnh thế này, mà Cửu Châu mãi vẫn chưa định ra một cơ chế vận hành nào cho cuộc thi.
Cửu Châu ẩn giấu rất nhiều Tông Môn có thực lực, ít nhất cũng trên trăm cái, trong đó lại lấy Bát Đại Thông Thiên cầm đầu, mà Bát Đại Thông Thiên lại nắm giữ trận đấu giành Hào Long lệnh làm quý!
Bởi vì Hào Long lệnh này có ba lần kêu gọi cơ hội làm việc cho tám đại tông môn.
Chỉ cần đưa Hào Long lệnh mới ra, bảy đại tông môn còn lại nhất định sẽ vô điều kiện mà đi giúp đỡ mình…
Nếu có Tông Môn nào dám làm trái hoặc đi ngược lại mệnh lệnh, Tông Môn nắm giữ Hào Long lệnh đó chắc chắn sẽ lần nữa ra hiệu lệnh, để toàn bộ Tông Môn còn lại vây quét, một Tông Môn sẽ phải đối mặt với bảy đại tông môn, không thể có chút hy vọng thắng nào.
Cho nên ở Cửu Châu, chỉ cần nắm giữ Hào Long lệnh, đã có thể chủ trì tình hình chung cả Tông Môn, đồng thời cũng sẽ hấp dẫn càng nhiều đời đồ đệ mới có thiên phú ưu tú gia nhập vào, là chuyện rất quan trọng để tăng cường có thể thực lực cho đại tông môn.
Nếu chiếm được Hào Long lệnh, sẽ có thể trở thành Tông Môn đứng nhất, mời chào được càng nhiều đệ tử có thiên phú dị bẩm ra, còn có quyền lực kiểm soát toàn bộ tình hình.
Thử hỏi một Hào Long lệnh thế này, có Tông Môn nào không muốn tranh đoạt đâu?
Mà bốn năm trước, Hào Long lệnh đã rơi vào tay Càn Võ Tông…
Nghe đồn Càn Võ Tông đã có một thanh niên trẻ tuổi có năng lực siêu mạnh, lực áp toàn bộ, lần lượt đánh thắng hết đệ tử của tất cả Tông Môn dự thi, vững vàng giúp Cn Võ Tông đoạt Hào Long lệnh xuống, sau đó thành công leo lên đứng đầu bảng Tông Môn!
Cùng Càn Võ Tông trở thành Tông Môn mạnh nhất!
Trương Thiên cũng vô cùng rõ ràng về trận đấu giành Hào Long lệnh.
Trận đấu giành Hào Long lệnh này Tông Môn phải để đệ tử ra chiến đấu, yêu cầu là đệ tử từ bốn mươi tuổi trở xuống.
Đây là để cho công bằng!
Nếu tất cả mọi người đều có thể ra đấu, để đám nguyên lão trình độ kinh khủng kia ra đấu, hao tổn cho một trận tử chiến đối với bất cứ Tông Môn nào, đều không phải chuyện tốt, sẽ chỉ làm thế cục càng hỗn loạn hơn.
Mặt khác, đối những Tông Môn nhỏ vốn có thực lực yếu kia, cũng sẽ rất không công bằng, bọn họ không thể có chút cơ hội thắng nào.
Ban đầu, chuyện dùng đệ tử tham chiến, đó là bởi vì thắng thua của một đệ tử cũng sẽ không ảnh hưởng đến việc chỉnh thể biến hóa thực lực của cả Tông Môn, đồng thời bên nào thắng, cũng sẽ chứng minh việc thế hệ trẻ nổi bật nên được tôn trọng hơn.
Quan trọng nhất là, dạng này sẽ để cho mỗi một đệ tử dù lớn hay nhỏ trong Tông Môn đều sẽ quan tâm đến việc bồi dưỡng thiên phú dị bẩm, đây mới là dáng vẻ mà giới Võ Đạo nên tôn sùng.
Nhất là những Tông Môn nhỏ kia, nếu gặp được một đệ tử có thiên phú dị bẩm, bắt đầu đi bồi dưỡng họ, cũng có thể có cơ hội để chiếm được Hào Long lệnh này.
Vốn dĩ Trương Thiên biết những này, là vì người bốn năm trước cầm xuống Hào Long lệnh về cho Càn Võ Tông, hơn nữa còn phá kỷ lục lần lượt khiêu chiến hết đệ tử của tất cả Tông Môn, người đó chính là Trương Thiên!
“Ông, không ngờ thoáng cái nhanh vậy cũng đã bốn năm rồi?” Trương Thiên cười nói.
Võ Viêm cười: “Không phải sao?”
“Năm đó Càn Võ Tông chúng ta hết hy vọng với Hào Long lệnh, vừa lúc lại gặp phải cậu… Này mới giúp mấy năm nay, Càn Võ Tông chúng ta phát triển xuôi gió xuôi nước như vậy được!”
“Hảo hán không nhắc đến chuyện năm xưa.” Trương Thiên cười tán gẫu: “Lần này ông lại muốn đến để tôi đại diện Càn Võ Tông tham gia thi đấu giành Hào Long lệnh sao?”
Võ Viêm ngậm miệng: “Phải!”
“Tôi phải nói với ông thế nào đây? Chẳng lẽ bốn năm nay, Càn Võ Tông vẫn không có nổi một đệ tử tài năng xuất chúng sao?” Trương Thiên cười chế giễu.
Võ Viêm sầu lo vô cùng: “Nói thật, cũng không phải Càn Võ Tông chúng ta không bồi dưỡng được một ai, chỉ là, vẫn chưa có ai ra tay ổn thỏa như cậu.”
Bởi vì người từ bốn mươi tuổi trở xuống, Võ Viêm vẫn thấy không ai có thể mạnh được bằng Trương Thiên, chỉ cần Trương Thiên ra tay, đoán chứng Hào Long lệnh năm nay chắc chắn vẫn sẽ rơi vào tay Càn Võ Tông được.
Trương Thiên cũng không có bác bỏ: “Nhưng Hào Long lệnh cũng không phải quan trọng với Càn Võ Tông ông như thế chứ? Dù sao thực lực hiện tại của Càn Võ Tông cũng khá là mạnh rồi!”
Võ Viêm giải thích: “Càn Võ Tông chúng tôi đang trên đà đi lên, cũng không sợ mất Hào Long lệnh, chỉ là…”
“Chỉ là tôi luôn cảm giác chuyện lần này sẽ không tốt lắm!”
Trương Thiên nhíu lông mày một cái: “Ồ? Nói thế nào?”
“Trận đấu tranh đoạt Hào Long lệnh, từ ngày xưa mỗi lần đều là vào cuối năm mới tổ chức, nhưng lần này vừa vào thu đã có người nhắc đến, hơn nữa quan trọng nhất là bảy người của đại tông môn tất cả đều đi nói chuyện này với tôi…” Lông mày Võ Viêm liên tục nhíu chặt.
Trương Thiên: “Cho nên, ông cho rằng đã xảy ra chuyện gì?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.