Đám người doanh trại Thần Long nhìn rất nhiều sinh vật bên đường biển cũng gặp xui xẻo, những con cá kia đều ngửa bụng lên trời, trong lòng họ không khỏi lo lắng cho Trương Thiên.
Người của Hạ Viêm đứng ven sông sững sờ.
Hiện tượng như vậy đủ để chứng minh cuộc chiến trong nước khủng bố đến mức nào, hơn nữa bọn họ đều biết những thứ này nhất định là do điện lực từ Điện Giảo tạo thành.
Tiết Khải Dương cau mày, trầm giọng nói: “Lão đại Quỳ, anh Thiên của chúng ta không sao chứ?”
Đội viên doanh trại Thần Long cũng nói: “Vừa nãy Điện Giảo nổi giận, thần Thái Dương một mình quay lại vì chúng tôi, không ngờ cuối cùng Điện Giảo lại tỏa ra điện lực khủng bố như vậy…”
“Thần Thái Dương chịu nổi không?”
Ông Trùng bọn họ luôn bình tĩnh nhưng trong lúc này, họ cũng hết sức phiền muộn trong lòng: “Tuy rằng vừa nãy đội trưởng như một tên biến thái không bị điện lực xâm hại, thế nhưng Điện Giảo đột nhiên bùng nổ… Tôi cũng có chút lo lắng.”
Viên Quỳ lạnh giọng nói: “Anh ấy đã nói không sao, vậy thì sẽ không sao. Bây giờ cũng không thấy bóng dáng của lão đại, vậy đã nói rõ không có chuyện gì.”
“Tất cả mọi người đừng nên nghĩ nhiều, chúng ta làm tốt tác chiến, chuẩn bị tiếp viện!”
Viên Quỳ sao lại không lo cho an toàn của Trương Thiên?
Mắt cậu ta vẫn nhìn chằm chằm vào mặt sông, trong lòng không muốn thấy bóng người của Trương Thiên, thế nhưng lại không ngừng lo lắng được.
“Đúng rồi, đội trưởng! Tổng giáo đầu kìa!” Người của doanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132611/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.