“Chúng mày có ý gì?” Đạo Tư tức giận truy hỏi.
Trương Thiên lạnh giọng: “Ý ở mặt chữ!”
Đạo Tư đã cúi đầu, sửa lại thái độ, nhưng kết quả đạt được lại là đây sao?"
Anh ta không phục, nổi giận quát: “Chúng mày đang đùa tao sao?”
Trương Thiên khẽ nhếch khóe miệng rồi nói từng chữ từng chữ: “Mày cảm thấy thế nào, thì chính là như vậy!”
“Chúng mày…” Đạo Tư nhíu mày thật sâu.
Rất nhanh sau đó, Đạo Tư lập tức thay đổi vị trí.
Anh ta có thể có được thực lực ngày hôm nay thì cũng không phải người nhu nhược ngốc nghếch, nếu như bọn Trương Thiên không chịu ra tay, anh ta cũng không nói nhảm thêm.
Ở đây vẫn còn Điện Giảo cần đối phó đấy.
Viên Quỳ ở bên cạnh cười nói: “Lão đại vẫn làm việc quang minh lỗi lạc như vậy, chưa bao giờ che che giấu giấu, có chuyện cứ việc nói thẳng!”
Ông Trùng: “Đây mới là đội trưởng tốt mà chúng tôi biết!”
Bình Xuyên: “Tôi biết tổng giáo đầu có suy nghĩ tỉ mỉ, nếu như đã quyết định thì chắc chắn sẽ không vì người khác cầu xin hai lần thì thay đổi!”
“Đúng vậy, lão đại uy vũ!”
“Đội trưởng vô địch!”
“Tổng giáo đầu trâu bò!”
Trương Thiên gật đầu nói: “Cũng tàm tạm thôi, tôi cũng chỉ là làm theo quy tắc!”
Tiết Khải Dương: “…”
Hai đội viên khác của doanh trại Thần Long: “…”
Trong lòng bọn họ bỗng thấy Đạo Tư có chút đáng thương.
Viên Quỳ nhẹ nhàng nói; “Điện Giảo lại xuất hiện, tâm tình bây giờ còn táo bạo hơn ban nãy.”
Một Điện Giảo bảy, támm nhanh chóng đuổi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132610/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.