Chờ một tiếng, máy bay đã đáp xuống sân bay thành phố Thiên Hải!
Lúc này, Lại Vưu Mỹ càng ngày càng khẩn trương, thời khắc máy bay dừng lại, cô ấy cảm thấy tai vạ sắp ập lên đầu mình.
Hôm nay cô ấy tình nguyện đắc tội nhà họ Tề, tố cáo Tề Nguyên Thiều đến thủ đô, vì vậy đã bị nhà họ Tề uy hϊế͙p͙, chỉ sợ trở về phải gánh chịu sự trả thù của nhà họ Tề.
Một phương diện khác, cô ấy lo lắng cho Trương Thiên, cô cảm giác là mình kéo Trương Thiên xuống thủy, nhà họ Tề sẽ trừng trị luôn anh.
Lại Vưu Mỹ càng nghĩ, sắc mặt càng xanh mét, cô ấy ngồi ở đó không nhúc nhích.
Trương Thiên nhắc nhở: “Cô Lại, chúng ta phải xuống máy bay.”
“A!” Lại Vưu Mỹ giật mình một cái, sau đó mới vội vàng đứng lên.
“Thế nào? Tôi thấy sắc mặt cô không tốt lắm!” Trương Thiên hỏi.
Đôi mắt Lại Vưu Mỹ lập loè: “Tôi có chút… Lo lắng…”
Lời cô còn chưa dứt, một tiếng nói kiêu ngạo chói tai vang lên.
“Hai người tụi mày còn sững sờ ở đây làm gì? Xuống máy bay đi, nhà họ Tề tụi tao còn chờ tụi mày đó, còn phải làm một nghi thức ‘Hoan nghênh’ tụi mày nữa.”
“Đừng tưởng rằng xuống máy bay trễ chút là có thể tránh thoát.”
Người nói chuyện đúng là người đàn bà đanh đá nhà họ Tề, bà ta đang đặc biệt theo dõi bọn người Trương Thiên, nói xuống máy bay muốn trừng trị Trương Thiên, hiện tại người của bà ta đã đến vào vị trí của mình.
Trương Thiên cười nhạo nói: “Phải không? Tốt nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132591/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.