Trương Thiên bày ra một thân chính khí.
Giờ này khắc này, nói không khoa trương là, cô gái cảm nhận được ánh hào quang chính nghĩa của Trương Thiên.
“Thật vậy không?” Cô gái kϊƈɦ động nói.
Từ lúc Tề Nguyên Thiều sàm sỡ cô đến bây giờ, tất cả mọi người đều khuyên bảo từ bỏ đừng làm, mình cũng không có tổn thất gì.
Nhưng cô ấy không cam lòng chịu nhục, từ thể xác đến tinh thần, gã đều đã xúc phạm tới cô, cô muốn tìm được công bằng!
Đáng tiếc cô không có quyền thế lẫn kinh tế, chuyện này thật sự quá khó khăn, đặc biệt là liên lụy đến người nhà, cô chỉ có thể nhẫn nhịn từ bỏ.
Cho nên hiện tại Trương Thiên chịu đứng ra, cho dù chỉ một câu, cũng đã cho cô ấy ủng hộ rất lớn.
Trương Thiên gật đầu nói: “Trừng trị nhà họ Tề bọn họ, làm bọn họ cảm nhận được sức mạnh của chính nghĩa!”
Cô gái kϊƈɦ động gật đầu.
Người đàn bà đanh đá nhà họ Tề châm chọc nói: “Cái gì, mày còn muốn trừng trị nhà họ Tề tụi tao? Mày là cái thá gì mà dám gáy to như thế?”
“Ha ha, buồn cười thật đấy!”
“Tao nói cho tụi mày biết, nếu không quỳ xuống, vậy chờ xuống máy bay mà nhận lấy cái chết!”
Nói xong, người đàn bà đanh đá muốn mang con gái đi.
Cô tiếp viên và mọi người cảm thấy rốt cuộc chuyện này cũng xong rồi, trong lòng thoải mái rất nhiều, còn về phần xuống máy bay xảy ra chuyện gì, bọn họ cũng không quan tâm.
Trương Thiên khụ một tiếng, nói: “Ai cho các người đi?”
“Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132590/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.