Vân Thiên nuốt một viên đan dược ngũ phẩm tăng cường khôi phục, sau đó tiến vào tu luyện khôi phục nội thương.
Châu Nhu Nhu lúc này chỉ có thể đứng một bên, lo lắng chờ đợi.
Nhìn đôi mắt đẫm lệ của cô ấy, xem ra những ngày này, giữa hai người bọn họ hẳn là đã có chút tiến triển.
Nhân lúc Vân Thiên tĩnh tâm khôi phục, Trương Thiên ngồi xuống sau lưng anh ta, nâng một tay dán vào lưng của Vân Thiên.
Nhị trưởng lão suy yếu hỏi: “Tiểu Thiên đang muốn dùng nội lực tương trợ Vân Thiên đánh tan tụ huyết (máu đông) trong người sao? Cái này không thể được đâu, Vân Thiên bị trọng thương, rất có thể đã tổn thương đến các cơ quan quan trọng, nếu dùng nội lực chấn động, e rằng sẽ bị thương càng thêm nghiêm trọng!”
Tam trưởng lão gật đầu nói: “Đúng vậy, tiểu Thiên, con làm như thế không được đâu!”
Bọn họ không muốn áp dụng biện pháp liều lĩnh này để khôi phục nhanh hơn, Vân Thiên là người kế nghiệp của bọn họ, đối với bọn họ mà nói, có thể tính mạng của Vân Thiên còn quan trọng hơn cả tính mạng của chính bản thân mình.
Trương Thiên cũng biết bọn họ lo lắng, an ủi nói: “Không cần phải sợ, tôi sẽ không để anh ta bị thương, đợi lát nữa mấy người cảm nhận một chút là sẽ biết ngay thôi!”
Hai vị trưởng lão âm thầm lau mồ hôi lạnh trêи trán.
Trương Thiên truyền linh lực vào, có thể nói là linh lực chứa đựng tinh hoa, đối với việc tu luyện mà nói, cái này tương đương với linh khí vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132565/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.