Nữ nhân viên Phong Vận tính tổng hóa đơn. Cô ấy nhẹ giọng cung kính nói, “Ông Trương, tổng cộng là 53 triệu 600 nghìn, xin hỏi ngài thanh toán bằng tiền mặt hay quẹt thẻ ạ?”
Nghe thấy tổng tiền, hai mắt mợ trừng lớn.
Hơn 50 triệu?
Mình mới mua hết có hơn 2 triệu thôi, vậy mà hai người này lại còn mua đến tận hơn 50 triệu?
Không thể tin được. Bà ta mắt chữ O mồm chữ A đầy kinh ngạc.
Đừng nói Mã Văn Anh mà ngay cả Lâm Diệu Đông cũng có chút choáng váng.
Thậm chí ông còn đang tự hỏi, bản thân hôm nay có phải là đang nằm mơ không?
“Có thể ký sổ không?” Trương Thiên vừa đưa tay vào trong túi cầm thẻ, vừa nói đùa một câu.
Phụt!
mợ bật cười, cười đến muốn rụng răng!
Lâm Diệu Đông bỗng nhìn chằm chằm Trương Thiên. Chỉ thấy một giây sau, anh rút ra một tấm thẻ sáng lấp lánh, đưa cho cô gái Phong Vận.
“Cái này? Vương bài của Tô thị?”
Nữ nhân viên cửa hàng hai mắt mở to, cô ấy rõ ràng đã được đào tạo qua, hiểu rất rõ tấm thẻ này có ý nghĩa gì.
Mặc dù biết ông chủ rất kính trọng Trương Thiên nhưng thật không ngờ, ngay cả vương bài Tô thị cũng đưa cho Trương Thiên!
Lần đầu nhìn thấy tấm thẻ trong truyền thuyết, tay không khỏi có chút run rẩy.
Loading...
“Thế nào? Không dùng được sao?” Trương Thiên tò mò hỏi.
Nữ nhân viên cửa hàng cung kính đáp, “Đương nhiên có thể dùng được rồi ạ. Ông Trương, phiền ngài chờ một chút. Ngài có thẻ vương bài Tô thị, mua đồ ở bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132390/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.