“Không bán!” Trương Thiên đen mặt nói.
Anh thu dọn quần áo vào trong vali rồi cùng Lâm Diệu Đông rời khỏi cửa hàng.
Tô Vân Nguyệt bảo Mặc Ngôn dẫn người rời đi, còn mình thì theo sau Trương Thiên.
Trông thấy Tô Vân Nguyệt đuổi theo Trương Thiên, khiến ông chủ Dương cảm thấy có chút không đúng.
Ngây người nửa ngày mới phản ứng lại, trừng mắt hét lên, “CMN, là giả, nhà họ Tô cùng với bọn họ là cùng một giuộc. Quần áo của hoàng đế cái quỷ gì chứ? CMN! 10 triệu mua một cái quần lót!”
Điều này sẽ là sự sỉ nhục lớn nhất đáng nhớ nhất trong cuộc đời của ông ta..
Sau khi rời khỏi, Lâm Diệu Đông liên tục hỏi Trương Thiên”
“Con rể tốt, con lấy ở đâu ra đồ dùng của Hoàng đế vậy? Mau lấy thêm ra cho bố xem nào!”
Trương Thiên lúc này mới cười khổ giải thích, “Bố, đến giờ bố vẫn còn ngốc nữa hả? Cái kia chỉ là một cái quần lót, làm gì có đồ tốt hoàng đế nào ở đây.”
“Cái gì?” Lâm Diệu Đông trợn mắt tiếp tục hỏi, “Không đúng, vừa rồi cái người giám định cực kì có tiếng của nhà họ Tô cũng nói đấy là đồ thật mà.”
Trương Thiên cười nhạo nói, “Đó là đang giúp bố thôi.”
Lâm Diệu Đông chấn kinh hô lên, “Cùng phe với chúng ta sao?”
“Á đù, thế bố nghĩ một cái quần lót này sẽ dọa bọn họ đưa 10 triệu cho chúng ta thật sao?”
“Hahaha, làm giàu nhanh quá!”
Không chờ Lâm Diệu Đông tiếp tục cao hứng, Trương Thiên đã đến một điểm làm từ thiện bên đường, lấy thẻ ra, đưa cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132388/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.