Hơn nửa tiếng sau, cuối cùng hai người họ cũng tới Túy Tiên Cư.
Mặc dù Túy Tiên Cư kém hơn Hoa Hào Cửu Đỉnh, nhưng nó cũng là một trong những nhà hàng cao cấp ở thành phố Nam Châu.
Điểm đặc biệt ở nơi này chính là cách bày trí mang hơi hướng cổ phong đặc sắc, phong cách vô cùng độc đáo, không chỉ no bụng mà còn no mắt.
Nhà hàng chỉ có hai tầng, xây phòng ốc ở xung quanh, ở giữa lộ thiên, chỗ lộ thiên được trồng hoa cảnh và tre trúc, chính giữa khoảnh sân lộ thiên có một cái bục nhỏ.
Hơi thở cổ kính, vô cùng ý vị!
Bàn của họ được đặt ở trên lầu hai, là chỗ có tầm nhìn tốt, hẳn là chỗ ngồi tố nhất ở Túy Tiên Cư.
Tình huống này làm Lâm Tử Thanh kinh ngạc, người trong nhà cùng nhau ăn cơm đâu cần đến thế.
Chỉ là đến tận lúc đến nơi Lâm Tử Thanh mới phát hiện có gì đó không hợp lý.
Trên bàn cơm, ngoại trừ Lâm Diệu Đông ra thì còn Tiểu Nhã và hai người đàn ông khác.
Hai người này Lâm Tử Thanh có biết, Giang Trạch Thiên là đồng nghiệp trước đây của bố cô.
Lâm Tử Thanh lịch sự chào hỏi:
“Chú Giang, mọi người cũng ở đây sao?”
Giang Trạch Thiên gật đầu, cười nói: “Đúng vậy!”
Trái lại Giang Quy lại rất vui mừng, lịch sự đứng dậy, khuôn mặt đầy vẻ tươi cười, nói với Lâm Tử Thanh:
“Tử Thanh, em đến rồi!”
Nói xong, anh ta duỗi bàn tay thô to của mình ra muốn bắt tay: “Đã lâu không gặp.”
Lâm Tử Thanh hơi khó xử, có người lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132343/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.